Giống một khối thịt mềm nhũn không xương! Đổ xuống đất. Mắt Ngô Sơn mở to! Lý Hàng biến mất khỏi tầm nhìn của ông ta! “Xoẹt!” Một ngón tay. Chọc thủng không khí. Âm thanh xé toạc bầu trời khiến lỗ tai của mọi người xung quanh đau đớn. Trong khi Ngô Sơn còn sững sờ, ngón tay này đã đặt lên trán ông ta. Cơ thể Ngô Sơn lập tức run rẩy dữ dội, cánh tay siết chặt cổ Hứa Mộc Tình cũng lập tức nới lỏng. Ngay sau đó, đầu ông ta như bị trúng đạn, cơ thể bật ngửa ra sau, nổ tung trong nháy mắt. Thứ màu trắng đỏ bắn tung tóe dưới đất. Hứa Mộc Tình vừa thoát ra khỏi miệng cọp vội vã giang hai tay nhào vào lòng Lý Hàng, ôm chặt lấy anh. “ối” Lý Hàng đột nhiên kêu lên một tiếng. Hứa Mộc Tình vội hỏi: “Sao thế? Có phải em ôm làm anh đau không?” Lý Hàng gật đầu: “Ừ, đau quá đi” “Chỗ nào, để em xem nào” Hứa Mộc Tình vội giơ tay cởi áo Lý Hàng. Khi vén áo sơ mi của Lý Hàng lên, đập vào mắt cô là cơ bụng tám múi và lồng ngực chắc nịch cứng như thép của Lý Hàng. Nhưng Hứa Mộc Tình tìm đi tìm lại, nhìn hoài cũng không phát hiện vết thương nào. “Kỳ lạ, rõ ràng lúc nãy hắn ta đâm con dao đó lên người anh mà, sao lại không thấy vết thương nhỉ?” “Có mà, em xem kỹ xem, ở chỗ này này.” Vừa nói, Lý Hàng vừa chỉ vào vị trí trái tim của anh. Hứa Mộc Tình ghé sát mặt vào: “Làm gì có, không nhìn thấy mà, ở chỗ nào chứ?” Hứa Mộc Tình rất căng thẳng, căng thẳng đến mức ngay cả khóe miệng của Lý Hàng đã cong lên mà cô cũng không chú ý đến. Khóe môi Lý Hàng cong lên, còn kèm theo nụ cười xấu xa: “Ai da! Đau quái” “ÁI Làm anh đau rồi hả?” Hứa Mộc Tình vội đưa cánh tay nhỏ nhắn trắng như: hành tây khẽ vuốt lên ngực Lý Hàng. Khoảnh khắc chạm vào nhau, hai người bất giác run rẩy, khäp người như điện giật. Sau phút hoảng loạn, Hứa Mộc Tình nhanh chóng hiểu ra. Lý Hàng cái đồ xấu xa này, dám chọc ghẹo cô. Hứa Mộc Tình ngẩng đầu giận dỗi lườm Lý Hàng một cái. Nhưng Lý Hàng không bị thương khiến cô thở phào nhẹ nhõm. Hứa Mộc Tình nhẹ nhàng nói: ‘Sau này anh đừng mạo hiểm nữa, ngộ nhỡ hắn đâm trúng thật thì phải làm sao?” “Bất luận dao của hắn có thể đâm vào được hay không” “Để cứu em thì chuyện gì anh cũng có thể làm được” “Với lại những lời anh nói lúc này đều là lời từ đáy lòng anh” “Ừ, em biết” Hứa Mộc Tình đỏ mặt xấu hổ, dựa người vào lòng Lý Hàng. Đồng thời cô cũng hạ quyết tâm. Nghĩ đến đây, gò má cô càng ngày càng đỏ, càng ngày càng nóng… Hứa Hạo Nhiên đã nhập viện. Gãy hai chiếc xương sườn, nằm kêu ‘ây da ây da” trên giường bệnh. Mẹ vợ ngày thường tay đấm chân đá Hứa Hạo Nhiên. Lần này lại chăm sóc chu đáo cho Hứa Hạo Nhiên. Để tiện chăm sóc Hứa Hạo Nhiên, buổi tối Liễu Ngọc Phần và Hứa Hiếu Dương dọn hẳn đến ở trong bệnh viện. Bỗng chốc biệt thự to lớn chỉ còn lại hai người là Hứa Mộc Tình và Lý Hàng. Lý Hàng tắm xong, nửa người phía trên vừa rắn chắc vừa vạm vỡ của anh để trần. Anh vừa lấy khăn tắm lau tóc, vừa kinh ngạc nhìn Hứa Mộc Tình đã nằm sẵn trên giường. Bình thường vào thời điểm này Hứa Mộc Tình vẫn còn đang làm việc, hôm nay sao sớm như vậy đã lên giường nằm rồi? Lý Hàng cũng không nghĩ nhiều, sau khi lau sơ qua người cũng nhẹ nhàng tiến lại gần. Tát đèn. Sau đó vén góc chăn nằm vào trong.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]