Chương trước
Chương sau
Trong chốc lát, hai bên xông vào đánh nhau kịch liệt.
Động tác của những hộ pháp này cực kỳ sắc bén.
Hơn nữa, trên người bọn họ đều có thứ khí thế rất mạnh.
Tất cả bọn họ đều là cao thủ nội gia!
“Bịch! Bịch! Bịch!”
Tiếng đánh đấm nối tiếp nhau vang lên.
Nhóm Lý Nhị Ngưu hoàn toàn không phải là đối thủ của họ.
Sau mấy chiêu, bọn họ đều bị đánh năm bẹp dưới đất.
Vương Tiểu Thất bị một hộ pháp siết cổ, cơ thể bị xách lên khỏi mặt đất.
Hoàn toàn bại trận!
Đây là lần đầu tiên nhóm Lý Nhị Ngưu bị người ta đánh cho thảm hại như vậy!
Sự chênh lệch về thực lực khiến nhóm Lý Nhị Ngưu rống lên như dã thú.
Họ lập tức bò dậy tấn công thêm lần nữa.
Hết lần này đến lần khác ngã xuống.
Hết lần này đến lần khác bò dậy.
Họ đều đỏ hết mắt.
Quá mạnh!
Họ trước đây sống ở dưới đáy của xã hội, lại chưa có sự tích lũy nào về công phu nội gia.
Hoàn toàn không phải là đối thủ của đội hộ pháp của Ngô gia!
Nhục nhất!
Phẫn nộ!
Nhóm Lý Nhị Ngưu ai nấy đều trừng mắt giận dữ, đối với bọn họ mà nói, cho dù chết cũng phải lên!
Khắp nhà kho đều vang dội tiếng cười điên cuồng ngạo.
mạn của Ngô Văn Đào.
“Rác rưởi quả nhiên vẫn là rác rưởi.”
“Dựa vào đám phế vật chúng mày mà cũng dám đối đầu với đội hộ pháp của Ngô gia chúng tao!”
“Bổn công tử đã xem chán rồi, mau đánh chết đám phế vật này quăng ra ngoài đi.”
“Bây giờ bổn công tử không đợi được nữa, muốn chơi hai người phụ nữ này rồi.”
“Bổn công tử bát đầu chơi vợ hán trước vậy.”
“ÊI Cô hình như tên là Hứa Mộc Tình phải không?”
“Tổng giám đốc tập đoàn Lăng Tiêu, giờ tôi có một kiến nghị cho cô.”
“Cô ngoan ngoãn phục vụ bổn công tử, đợi bổn công tử sướng rồi sẽ thưởng cho cô một đứa con”
“Đợi cô sinh con ra sẽ thành người phụ nữ của ta”
“Sau này chỉ cần ngoan ngoãn bên cạnh bưng trà rót nước cho bổn công tử.”
“Ta sẽ nâng đỡ cho tập đoàn Lăng Tiêu của các người!”
Ngô Văn Đào vừa nói vừa lại gân Hứa Mộc Tình.
Sắc mặt Hứa Mộc Tình không thay đổi, cô lạnh lùng nhìn Ngô Văn Đào: “Chồng tôi nhất định sẽ đến: Ngô Văn Đào giang hai tay nhìn xung quanh: “Ở đâu?
Sao bổn công tử còn chưa nhìn thấy tên phế vật Lý Hàng, ha ha ha..”
Kèm theo đó là tiếng kêu âm ỉ nối tiếp nhau.
Nhóm Lý Nhị Ngưu lại một lần nữa bị đánh bay ra.
Trần Quả bị một hộ pháp đá mạnh vào bụng, cơ thể bay ngược ra cửa.
“Bịchl”
Cuối cùng Trần Quả ngã vào lòng một người đàn ông.
Cô có thể cảm nhận được khí tức lớn mạnh, khí thế sắc.
bén trước giờ chưa từng có trên người đàn ông này.
Lý Hàng đến rồi!
Anh lặng lẽ đứng ngoài cửa.
Lý Hàng đặt Trần Quả xuống đất, từng bước tiến về phía bọn Lý Nhị Ngưu.
Tốc độ bước đi của anh không hề nhanh.
Nhưng điều kỳ lạ là khắp nhà kho đều vang dội tiếng bước chân chạm xuống đất của đôi giày da lười chưa đến hai trăm đồng của anh.
“Cộp”
“Cộp”
Lúc này, một hộ pháp đột nhiên hét lên một tiếng: “Phô trương thanh thết Chết đi cho tal”
“Bài Vân Chưởng!”
Xuất hiện rồi!
Bài Vân Chưởng!
Đây là tuyệt kỹ độc môn của Ngô dia!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.