Edit: Cháo
“Dưới tầng, chắc là còn thuốc ức chế,” Hứa Thâm cố gắng giữ lý trí: “Em đi lấy cho anh —“
Tay Hứa Thâm dừng trên chốt cửa, mượn lực muốn xoay người xuống tầng, không nghĩ tới đã bị Alpha mới rồi còn đang rúc trong góc ôm vào lòng.
Đèn cũng bị tắt đi, trong căn phòng tối đen như mực, pheromone của Alpha bỗng tăng lên.
Cánh tay Yên Hành Chi cường tráng mạnh mẽ, vòng lấy Hứa Thâm từ phía sau, cổ áo bị kéo ra, hơi thở của Alpha tức thì rơi xuống cần cổ trắng nõn của Omega.
“Đừng đi, được không?” Alpha tủi thân, nhìn như đang hỏi thực chất thì “lạch cạch” đẩy cửa khép lại: “Hứa Thâm, anh khó chịu quá —“
Pheromone mùi rượu vang giống như một tấm lưới lớn, từng sợi từng sợi quấn lấy con mồi của mình.
Tay Yên Hành Chi giữ lấy eo Omega. Đoạn eo kia rất nhỏ, hằng năm giấu trong chiếc áo sơ mi trắng, đoán chừng cũng trắng như tuyết, chỉ cần hơi dùng sức thôi cũng sẽ lưu lại dấu vết thuộc về hắn.
“Hứa Thâm —” Yên Hành Chi nỉ non, hôn lên dái tai Hứa Thâm.
“Đừng —” Hứa Thâm đột nhiên vùng vẫy, Omega run rẩy, giọng nói hốt hoảng mang theo khẩn cầu.
“Hứa Thâm.” Yên Hành Chi nắm chặt cổ tay Hứa Thâm, dù gì cũng là Alpha, dục vọng chiếm hữu khắc trong xương không cho phép hắn để con mồi chạy thoát.
“Hứa Thâm —“
“Đừng, Yên Hành Chi, đừng mà —” Nhưng Hứa Thâm lại càng run rẩy hơn, có chất lỏng nào đó rơi lên cánh tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-lau-moi-thich-o-lanh-lung/2498295/chuong-12.html