Edit: Cháo
Tuần trăng mật từ đảo chuyển sang phương Bắc, đây là chuyện Hứa Thâm không hề nghĩ tới.
Hứa Thâm bọc cả người bên trong bộ quần áo ngủ lông xù, nhìn tuyết đọng một lớp dày bên ngoài cửa sổ, không biết đang nghĩ gì.
Chỗ này quả thật rét kinh khủng, trong phòng còn đỡ chứ nếu đi ra ngoài, chẳng cần mấy chốc lòng bàn chân cóng cũng đến không còn cảm giác luôn.
Bên ngoài cửa sổ không xa là hàng tuyết tùng dài vô tận, ngọn cây phủ đầy một màu trắng, cả một vùng nối liền đến bầu trời, lan ra đến tận đây. Sân trong nơi bọn họ ở cũng có tuyết tùng, cành cây treo tuyết, phản chiếu ra những vụn sáng li ti dưới ánh đèn.
Tuyết đáng ra phải lạnh, nhưng bên dưới khói bếp lượn lờ, tuyết tùng có lạnh lẽo hơn nữa cũng bị hơi khói lửa làm nhòe đi.
Ánh đèn trong nhà dừng lại trên đầu Hứa Thâm, tóc Omega cũng tô điểm lấm tấm màu vàng ấm áp, cảm giác xa cách tan đi, thay vào đó có vài phần ngoan ngoãn hợp lòng người.
Yên Hành Chi cầm một cốc nước ấm đi tới, đứng yên bên cạnh Hứa Thâm.
Cũng không biết có phải do gió lạnh mùa đông hay không mà dạo này môi Hứa Thâm rất khô. Hai ngày trước Yên Hành Chi chú ý tới liền gánh luôn trọng trách nặng nề là giám sát Hứa Thâm uống nước.
Đương nhiên, giám sát “uống” nước, hay là “bón” nước với ý đồ riêng thì đó lại là vấn đề khác.
“Hứa Thâm đang nhìn gì thế?” Yên Hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-lau-moi-thich-o-lanh-lung/2498291/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.