Ta là con trai út của Thiên Đế, bị người ta tính kế cho nên phạm phải sai lầm khiến Ma tộc vất vả lắm mới bắt được bị thả ra.
Thiên Đế tức giận, phạt ta hạ phạm để suy nghĩ.
Người phía dưới có trình số phận của ta lên, có hơi vất vả nhưng thế mới có thể khiến phụ thân ta nguôi giận, đối với ta thì không sao cả.
Mấy chục năm ở nhân gian cũng chỉ trong nháy mắt.
_____________________
Sau khi ký ức của ta biến mất, ta đã hạ phàm.
Ta là thái tử một nước, cha mẹ yêu thương, tỷ muội hòa thuận, được mọi người ghen tị, ước ao.
Mười năm cứ như vậy trôi qua, nhưng cũng chỉ có mười năm.
Bọn ta đã bị đánh bại bởi bởi các cường quốc bên cạnh mà không có bất kỳ sự đánh trả nào.
Tỷ tỷ ta bị địch quốc bắt đi, không biết bị xử lý như thế nào.
Chúng ta cũng chỉ là một tiểu quốc, có ngày hôm nay cũng chẳng có gì lạ, ta cảm thấy đây là số mệnh.
__________________
Dưới sự hộ tống của cấp dưới, ta đã chạy trốn khỏi hoàng cung và đi đến một thị trấn khá xa.
Tin tốt là ta vẫn còn sống, tin xấu là cấp dưới của ta đã chết, ta bị cả nước truy nã, chỉ có thể trốn qua ngày.
Ta từ Thái tử trở thành một ăn xin.
Ta thản nhiên chấp nhận rồi cũng kinh ngạc trước sự chấp nhận của mình.
Cứ thế ba năm trôi qua.
______________________
Ta đã gặp một người mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-kien-hoi/3549865/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.