Thực tế, có lẽ bởi vì trong lớp đột nhiên xuất hiện một nữ sinh lạ lẫm mà xinh đẹp nên những học sinh khác rất tò mò, dù vô tình hay cố ý đều để ý tới động tĩnh bên này.
"Ồ, vậy ra là đá vào lưng."
"Tao còn tưởng Trần Gia Ngư đá vào mông cô ấy cơ."
"Tao..."
...
Nhìn Trần Gia Ngư, cô gái chợt hiểu ra nên "A" một tiếng, "Bạn học, cậu muốn vào phải không? Xin lỗi, tại tớ chặn đường của cậu."
Đúng lúc này.
"Lão Trần, lão Trần..."
Trần Gia Ngư quay đầu lại, hai mắt của cậu nhanh chóng khóa chặt vào một vị trí nào đó nằm chếch đối diện.
Hầu Tử Phàm đang hèn mọn núp núp ở đó, điên cuồng vẫy tay với cậu.
Trần Gia Ngư sải bước đi tới.
"Cô gái đó là ai, sao lại ngồi vào chỗ của mày?"
"Tao biết làm sao được, vừa đến đã thấy có người ngồi ở đấy rồi." Hầu Tử Phàm lộ vẻ mặt vô tội, "Tao đã nói đó là chỗ của mình, rồi cô ấy hỏi tao là có thể cho cô ấy ngồi một lúc không. Mẹ kiếp, một cô gái xinh đẹp đưa ra yêu cầu không có gì to tát như vậy, liệu tao có thể từ chối không?"
Trần Gia Ngư: "..."
Hầu Tử Phàm: “Chuyện tốt như vậy mà mày còn không vui?”
Trần Gia Ngư: "..."
Liếc nhìn xung quanh thì không tìm thấy còn chỗ trống nào khác.
Trong lớp vốn là mỗi người một chỗ, nhưng hiện tại đã chật kín người, chỉ có một bộ bàn ghế thừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-ho-ly-dang-yeu-voi-muon-ngan-chieu-tro/2595135/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.