Trần Gia Ngư mặc tạp dề và đeo găng tay vào để bắt đầu làm cá.
Lúc này xung quanh sạp hàng đã có vài người đứng xem, có người thấy cậu đã có khuôn mặt non nớt lại còn mặc đồng phục học sinh nên thuận miệng hỏi vài câu.
Trần Gia Ngư luôn mỉm cười đáp lại là đang giúp mẹ.
Thế là mọi người lại càng nhìn cậu với vẻ khen ngợi và yêu quý hơn.
Mặc dù to cao nhưng động tác của Trần Gia Ngư lại rất nhanh nhẹn và linh hoạt.
Sau vài động tác, hai con cá diếc đã được làm sạch, cho vào bao và đưa cho cô gái.
Trần Gia Ngư tươi cười nói, "Chị, cầm lấy này. Khi nào rảnh thì nhớ quay lại nhá. Nhớ kỹ, nhà em là nhà đầu tiên bên phải dãy thứ hai. Lần sau chị tới, mẹ em mà ở đây, chị cứ nói là khách quen, chắc chắn mẹ em sẽ giảm giá cho chị."
"Được, lần sau cũng sẽ mua nhà cậu." Cô gái đã cười không khép miệng nổi.
Sau khi cô gái rời đi, Trần Gia Ngư liếc chậu cá thì thấy còn nhiều cá quả nhất, vì vậy cậu lại bắt đầu gào.
“Cá quả, cá quả tươi roi rói đây. Mùi vị thơm ngon, dinh dưỡng phong phú, ăn vào sẽ cường gân tráng cốt, tẩm bổ dưỡng da, lại còn giúp lưu thông máu tốt, thúc đẩy cơ bắp phát triển…”
Có người hỏi: “Có thật cá quả bổ như vậy không?”.
"Đương nhiên, nếu không tin, anh có thể đọc thử ‘Thần Nông bản thảo kinh’, trong đó viết rõ cá quả là loài xếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-ho-ly-dang-yeu-voi-muon-ngan-chieu-tro/2595123/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.