Mười phút sau, Trần Gia Ngư đi về đến nhà.
"Anh Ngư, về rồi à, mẹ với em đi nhận tiền thưởng về rồi này!"
Khi nhìn thấy Trần Gia Ngư, Trần Ngọc Tảo vô cùng phấn khích, liến thoắng báo cáo.
Hai mẹ con đi nhận thưởng rất suôn sẻ. Sau khi khấu trừ thuế, tổng số tiền của hai giải thưởng là gần 800.000, tất cả đều đã được chuyển vào tài khoản của Nguyễn Tú Liên.
Trần Giai Ngư nhếch mép lên: "Biết rồi."
Trần Ngọc Tảo mở to mắt, tỏ vẻ kinh ngạc: "Trần Gia Ngư, tại sao ông lại không hề có tý kích động nào thế, tám trăm nghìn, tám trăm nghìn đấy!"
Trần Gia Ngư nhìn vẻ mặt ngốc nghếch chưa từng trải sự đời này của cô em gái thì đột nhiên thấy có chút đáng yêu, giơ tay xoa đầu cô nhóc: "Tám trăm nghìn có nhiều nhặt gì lắm đâu, sao phải kích động."
Trần Ngọc Tảo hất tay cậu ra: "Thôi đê, bốc phét vừa thôi chứ!"
Trần Gia Ngư: "..."
Cậu rút lại lời vừa rồi.
Cô nhóc này không đáng yêu chút nào.
Nguyễn Tú Liên đã bày xong mâm cơm thì đi tới, "Nào, anh của con còn chưa được ăn cơm tối đâu, đừng quấy rầy nữa. Gia Ngư, lại đây ăn cơm."
Một nhàba người quây quần bên bàn ăn tối, vừa ăn vừa trò chuyện.
Chủ đề xoay quanh cách xử lý 800.000 nhân dân tệ này.
Sau khi ăn xong, phương án cụ thể đã được đưa ra.
Trong số đó, 250.000 nhân dân tệ được dành cho học phí trung học và đại học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-ho-ly-dang-yeu-voi-muon-ngan-chieu-tro/2595109/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.