Bởi vì Arnold một giây trước còn ở đây trộm cho cậu vài viên ngũ cốc, giây tiếp theo đã bị Keikatsu phát hiện mắng hắn, đầu óc Tống Trường An toàn là hình ảnh lúc Keikatsu phê bình Arnold mà Arnold một chút cũng không nói một lời, vì thế mà lén rơi nước mắt.
Tống Trường An có thể tự mình làm phiền chính mình, có bị đói cũng sẽ không trách người khác, nhưng vì mình mà khiến nhiều khác rơi vào rắc rối làm cậu rất khó mà cười cười xem như không có gì.
Trong khoảng thời gian này, Tống Trường An cũng không phải không từ trong miệng người khác nghe được tin tức của Arnold, có người nói hắn là thiếu tướng.
Tuy một số quy tắc của thế giới này cậu cũng không rõ lắm nhưng dù có là địa vị nghe có vẻ rất cao là thiếu tướng kia vẫn bị Keikatsu mắng vì cho cậu ăn, cho nên Tống Trường An vừa thân với Arnold vừa cảm thấy Keikatsu ngày thường vẫn luôn tươi cười sinh ra vài phần sợ hãi.
Vô duyên vô cớ tự nhiên được ấu tể ưu ái, Arnold cảm thấy cuộc sống này thật quá hạnh phúc.
Trước kia phải hắn chủ động mới có thể sờ sờ ấu tể, nó vẫn luôn kháng cự không cho hắn thơm thơm, né sang bên khác cọ cọ người lên hắn, lâu lâu bị hắn bế lên muốn thơm thơm thì nó lại dùng móng nhỏ bụm mặt, đáng yêu cực kỳ.
Tuy bị bộ lông vàng che đi nên không nhìn ra bộ dáng xấu hổ đỏ mặt nhưng nhìn điệu bộ hoảng loạn của nó cũng khiến cho những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-hamster-long-vang-cuoi-cung-cua-vu-tru/2505732/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.