Tống Trường An vốn tưởng rằng cậu và Arnold sẽ vì chuyện tịch thu hạt ngũ cốc này mà trở mặt thành thù, cậu thậm chí đã hạ quyết tâm luôn rồi, rằng từ nay về sau chỉ thời gian uống sữa cậu mới phản ứng lại hắn, thời gian còn lại tuyệt đối không liếc hắn một cái.
Nhưng sự việc lại biến hoá khôn lường hơn cậu tưởng, từ tiểu ấu tể phải chịu sự trừng phạt sau đó biến thành "Lấy cũ đổi mới", nhìn gầm giường của mình có một quả đồi ngũ cốc mới, hương thơm so với trước kia còn nồng hơn gấp mấy lần, tâm trạng phá lệ cực kỳ tốt, Tống Trường An bò dậy, tặng cho Arnold một trái tim thật thật lớn.
Ấu tể cười không thấy mặt trời đứng trước cửa, cong hai cái móng vuốt ngắn ngủn đặt trên đỉnh đầu, ngoại trừ hình trái tim méo mó kia ra, trên mặt nó hoàn toàn không có tủi thân và khổ sở như lúc trước, tâm trạng căng thẳng của Arnold cũng được thả lỏng.
Tiểu ấu tể mềm như bông, tính cách cũng thật mềm như bông, ngay cả giận dỗi cũng có thể dễ dàng dỗ dành, nó lại không hề tham lam, chỉ cần có thể ăn no là được rồi, trữ nhiều thêm vài hạt ngũ cốc là cái gì cũng vui vẻ.
Arnold duỗi tay sờ sờ mặt nó, ấu tể híp mắt ngửa đầu để hắn tùy ý sờ mó, một chút cũng không hề kháng cự, trái lại còn cọ cọ ngón tay hắn.
Tống Trường An: Arnold thật là tốt!
Nghĩ tới ban nãy mình lấy ngón tay hắn để mài răng, Tống Trường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-hamster-long-vang-cuoi-cung-cua-vu-tru/2505695/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.