Tống Trường An có chút nghi hoặc bò lên phía trước hai bước, ngửa đầu nhìn người đàn ông đẹp trai trước mặt.
Có lẽ ngày thường hắn đều là mặt vô biểu tình nên ôn nhu trên mặt hắn có vẻ có chút cứng đờ, nhưng ánh mát cùng với động tác kiên nhẫn của hắn đã nói cho Tống Trường An biết rằng đối phương đang thật lòng đối tốt với cậu.
Chỉ bằng một khoảng thời gian ngắn mà họ đã có thể tìm ra rất nhiều sự tình liên quan đến quá khứ của cậu, thậm chí hắn ta còn biết được tên của cậu kìa.
Tống Trường An hừ hừ hai tiếng xem như đáp lại, khổ nỗi đối phương nghe không hiểu, chỉ cười chạm chạm đầu bé con.
"Arnold, cái gì Trường An?" Keikatsu hỏi.
Arnold: "Tiểu ấu tể tên Trường An."
Keikatsu: "Sao cậu biết?"
Arnold phát biểu suy nghĩ của bản thân, Keikatsu bán tín bán nghi cũng gọi một tiếng, quả nhiên bé con lập tức nhìn về phía lão, vậy là đám người kia vui vẻ phấn chấn ngươi một tiếng ta một tiếng gọi tới nỗi tiểu ấu tể bò lại chỗ cũ không chịu động đậy nữa.
Hứa Giác lúc này mới phát hiện tiểu ấu tể trong phòng.
Hắn khi nãy một lòng một dạ nhào vào quyển sách không biết tên kia, cũng không ai nói cho hắn biết chuyện phát hiện ra ấu tể cho nên dù có cùng bé con ở chung một phòng vẫn phải chờ Arnold nói mới ý thức được sự tồn tại quan trọng nhất trong căn phòng này.
Văn tự là lịch sử huy hoàng của đế quốc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-hamster-long-vang-cuoi-cung-cua-vu-tru/2505365/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.