"Nhiên Nhiên, Nhiên Nhiên, hôm nay mày sẽ ngồi với tao đúng không?"
"Tất nhiên là tao sẽ ngồi với Quanh rồi." Tôi tươi cười nhìn con bé đang ôm lấy cánh tay tôi nũng nịu. Mặc dù xét về chiều cao thì nó cao hơn tôi đến 10 centimet làm cho tư thế hiện tại của chúng tôi khá là... Nhưng tôi vẫn cực kỳ thích Quanh mỗi lúc như này. Thực ra từ n ngày trước, với sự ép buộc của nó, tôi phải chuyển sang xưng "mày-tao" và gọi nó là Quanh. Chẳng hiểu sao nhìn Quanh hiện tại lại làm tôi liên tưởng tới tôi mỗi khi ở gần chị mũ.
"Các con ơi, nhanh chóng lên xe đi, không là đi muộn rồi tắc đường thì khổ lắm. Hà Nội không như Thái Nguyên mình đâu." Cô Phương ở ngoài cổng gọi với vào chỗ ghế đá chúng tôi đang ngồi, theo sau đó là hàng loạt tiếng "Vâng ạ." đầy hào hứng của toàn thể anh em khối chuyên Pháp.
Hôm nay chúng tôi được đi dự một buổi hội thảo du học Pháp được tổ chức ở khách sạn Hotel de l'opera Hanoi. Là một con người lần đầu tới mấy nơi sang trọng như khách sạn 5 sao, hiển nhiên là tôi vô cùng phấn khích và mong chờ. Ngồi trên xe với một tâm thế như vậy, tôi hoàn toàn chẳng thể ở yên một chỗ và ngủ giống Quanh mà cứ nhảy nhót, ngọ nguậy mãi. Bình thường toàn nhìn Quanh từ góc dưới lên, tới giờ khi cô bạn ngoan ngoãn tựa vào vai tôi ngủ, tôi mới chú ý tới một vết sẹo nhỏ gần thái dương của Quanh.
Sau khi chụp xong hàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-gio-yen-binh-mua-ha/3375071/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.