Ngày hôm đó, một ngày giữa tháng 6 khá oi ả, tôi đang nằm ngủ trên chiếc giường trải chiếu trúc mát mẻ, tiếng gọi của mẹ làm tôi choàng tỉnh giấc:
"Nhiên ơi, có điểm rồi!"
Ngay lập tức, tôi nhảy ra khỏi giường, chạy nhanh tới căn phòng bên cạnh nơi mẹ tôi đang ngồi trước máy tính. Trên màn hình là trang web tra điểm thi vào 10 của tỉnh, con trỏ chuột đang nhấp nháy ở chỗ điền số báo danh.
"Nhanh đọc số báo danh đi con." Mẹ tôi thúc dục, tay đã để sẵn lên bàn phím chỉ chờ đợi tôi đọc.
Tôi cũng nôn nóng chẳng kém gì, vội vã đọc ra thật nhanh. Cái khoảnh khắc mẹ tôi nhấn nút tra điểm, tim tôi đập mạnh liên hồi, trong lòng không ngừng thầm cầu nguyện, dán mắt vào màn hình máy tính, từng con điểm tôi chờ đợi suốt 2 tuần qua hiện ra.
Dọc theo cột điểm, tôi cũng nhẹ nhõm một phần, số điểm toán không quá cao nhưng cũng tạm ổn, điểm văn cũng nằm trong dự tính của tôi, điểm anh tôi đã đọ đáp án từ trước dù có hơi thấp tôi cũng đã biết trước nên không có gì.
Cuối cùng tới cột ghi chữ "Chuyên", tôi căng thẳng lướt xuống.
Đầu 7...cũng không quá tệ.
Thấy tôi bất động, mẹ tôi buông một câu an ủi:
"Điểm thế này là ổn rồi, không cần lo đâu. Giờ mẹ đi em lên trường đây, trưa con nhớ nấu cơm nhé."
Mẹ tôi đã mặc sẵn quần áo, trang điểm và cầm túi sách. Có vẻ lúc nãy mẹ đang định đi làm thì nhận được thông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-gio-yen-binh-mua-ha/2818415/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.