Bước đi đúng rồi.
Đúng đấy, bước đúng đấy.
Tất cả đều tốt đẹp!
Điều gì cũng phải giải quyết được mà!
Đi đến bậc cuối cùng, đột nhiên Minh Quân ngồi bệt xuống và khóc nức nở, nước mắt tuôn tràn, cô đâm ra lo sợ cho những ngày sắp tới.
Vấn đề hiện thực là cái ăn, cái mặc, chỗ ở.
Trước mắt cô, cần phải có tiền để tự nuôi sống mình.
Khi Minh Quân ra khỏi nhà dì, đến chỗ ở mới, mỗi tháng Tư Trình đều cấp cho cô một khoản tiền chi dùng.
Lúc đó, cô đang tập sự hành chánh tại hãng hằng Phát, lương tháng không quá bốn ngàn nguyên. M.e của bạn học Từ Ngọc Viên không phải là người khó tính, họ để cô ở một phòng cuối nhà, giá thật rẻ. Nhưng mỗi ngày phải cần ăn uống, quần áo - phải có thu vào mới xuất ra được.
Nay không còn Tư Trình giúp đỡ, khó khăn đã bày ra đấy, nghĩ đến nửa năm sau, khi sinh con, khó khăn càng gấp bội. Trên đời, dịp may ít đến còn tai hoạ luôn rình mò.
Minh Quân đến sở làm, cô bắt đầu nhận ra áp lực của moị người.
Hãng Hằng Phát là công ty xuất nhập khẩu rất quy mô, họ chuyển vận hàng hoá đến các nước Âu Mỹ, cho nên từ chủ cả đến các bề tôi đều có tư tưởng, hành vi, ăn diện, tác phong đều rất bảo thủ.
Thực ra thì chẳng có ai thẳng thắn phê bình, Minh Quân, nhưng cấp trên và đồng nghiệp luôn nhìn cô xa lạ, quái dị, khinh miệt, ngoại trừ chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-gio-trong-dem/2147764/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.