Thật sự hiếm khi Mộ Thiên Tầm giận đến thế. Phùng Nghiêu không nhận ra số điện thoại của hắn, là cậu ta xóa rồi hay là cố tình chơi hắn.
"Là tôi. Sao?! Chưa bao lâu mà cậu quên mất người mình từng mặt dày theo đuổi sao?"
Trong lời nói của Mộ Thiên Tầm tràn đầy sự mỉa mai. Phùng Nghiêu cũng không có tâm tư cãi lại. Lúc này em chỉ muốn ngủ một giấc mà thôi.
"Mộ thiếu gia, người có chuyện gì không ạ?"
Phùng Nghiêu chẳng tin Mộ Thiên Tầm nửa đêm gọi em để tâm sự chuyện gì. Em đoán hắn đang rất bực tức, nghe giọng điệu đã thấy tràn đầy cơn giận. Em tự hỏi có phải người tình nào làm hắn phật lòng hay không? Mà chuyện đó cũng đâu liên quan tới em. Phùng Nghiêu tự nhận mình đã giải quyết sạch sẽ mối quan hệ này. Ít nhất em không dây dưa, không chèo kéo, càng không ăn vạ níu kéo tình cảm của Mộ Thiên Tầm. Em yêu hắn nhưng không yêu đến chết đi sống lại như thế.
"Không có chuyện gì thì không thể tìm cậu sao? Phùng Nghiêu từ bao giờ cậu có giá thế?"
Phùng Nghiêu trong cơn mơ hồ càng không hiểu Mộ Thiên Tầm ăn phải cái gì. Nhưng em đoán có lẽ hắn chỉ cần một người xả giận mà thôi. Bất quá, Phùng Nghiêu đã không còn là "người yêu" của hắn nữa. Dù cho cái danh phận này nó chớp nhoáng và phù phiếm cỡ nào, Phùng Nghiêu cũng rất trân quý.
Mộ Thiên Tầm là người đầu tiên mà em yêu đến thế. Thế giới của em rất nhỏ, quanh quẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-gio-thoang-qua/3422100/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.