3 năm trôi qua:
Tôi hiện là một sinh viên đại học năm nhất đang phải sống xa quê nhà, nghe hay được một tin mừng rằng em đã tốt nghiệp và nhận được một suất học bổng toàn phần có giá trị cao nên tôi tức tốc thu dọn đồ đạc nghỉ phép vài hôm.
Tôi trở về lại căn nhà chung, ba mẹ em đã đứng sẵn ở cửa ngóng tôi về. Khi thấy tôi, ba mẹ em chạy tới hỏi han đủ điều rồi dắt tôi vô nhà nghỉ ngơi cho lại sức sau chuyến đi dài 3 tiếng đồng hồ trên xe khách.
Vừa thấy tôi vào nhà em đã hớn hở chạy ra khoe tờ giấy thông báo được gửi tới, tôi vui mừng khen em không ngớt, trông em lúc đó thực sự rất vui.
Gác lại chuyện đó, em hỏi tôi về cuộc sống của tôi khi lên đại học. Nhắc việc đó tôi lại nhớ đến người ba dượng đã đuổi tôi ra khỏi nhà khi nghe tin tôi đỗ đại học đã gửi cho tôi khoản tiền lớn kèm một bức thư.
Nội dung: Jame thân mến của ta,
Ta biết ta đã sai khi đuổi con ra khỏi nhà nhưng ta không còn lựa chọn nào cả. Khi hay tin trên não ta có một khối u lớn chỉ còn sống được vài năm, ta thật sự rất sốc. Ta sợ rằng sau này khi không có ta con sẽ khó có thể tự lập được vì vậy mới đày con vào quán bar chạy bàn để có thêm tiền nhưng có vẻ con không tình nguyện. Vì bệnh tật hoành hành ta, nếu còn cứ ở cùng với con sẽ trở thành gánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-gio-mang-em-den-ben-toi/2853999/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.