Em về rồi đây!
Em bước vào phòng nói với tôi bằng giọng điệu nhẹ nhàng, tôi nghe tiếng em liền thức dậy.
- Umy đưa em đi đâu vậy? Khụ.
- À, hôm nay có cuộc thi bóng chuyền bãi biển nên chị ấy dẫn em ra đó xem.
- Ra là vậy, khụ khụ.
Tôi trả lời em, giọng nói cứ như bị khàn vậy. Vừa nói mà tiếng ho không ngớt.
- Anh sao thế, không khỏe chỗ nào à?
- Anh... không sao đâu. Khụ Khụ.
- Bị như vậy rồi còn kêu không sao à? Ngốc vừa thôi chứ. Ở yên đây đi, em chạy quanh đây xem có tiệm thuốc nào không.
- Không cần phiền em như vậy đâu, có lẽ anh nghỉ ngơi chút sẽ khỏe ngay ấy mà.
Em tiến lại gần đưa tay sờ lên chiếc trán nóng như lửa đốt của tôi rồi thở dài.
- Haizzz anh bị cảm rồi, vậy mà còn nói là không sao. Cứ ở yên đó chờ em đi mua thuốc về cho anh.
- Anh không sao thật mà, khụ khụ khụ.
- Trán nóng, đã vậy lại còn ho liên tục. Em không tin là anh không bị làm sao, chắc hẳn là cảm rồi.
- Vậy thì phiền em rồi.
- Em không thấy phiền đâu, đối với em sức khỏe của anh là quan trọng nhất. Ngồi đây chờ em chút nha.
- Ừm, đi đường cẩn thận.
- Vâng.
Em vừa mở cửa thì gặp Umy, cô ấy rủ em đi ăn kem nhưng lại bị từ chối thẳng thừng. Gương mặt Umy lúc đó có vẻ hơi thất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-gio-mang-em-den-ben-toi/2853964/chuong-25.html