Tiếng gõ cửa: "Cốc...cốc"
- Ra liền đây. /Em nói/
Rồi em mở cửa phòng, phía đối diện là Umy và Rade đang đợi chúng tôi.
- Mau đi ăn sáng thôi, chị đói lắm rồi nè. /Umy nói/
- Vâng ạ. /em đáp/
Sau đó em vào phòng tiến tới giường ngủ lay người tôi dậy.
Em hỏi: "Anh ổn hơn chút nào chưa?"
Tôi không đáp lại mà chỉ gật đầu rồi nở một nụ cười rạng rỡ. Em sờ nhẹ lên trán tôi kiểm tra rồi thở phào một hơi.
- Phù may quá, trán anh không còn nóng nữa rồi.
- Khụ, anh đã đỡ nhiều rồi. Em không cần phải lo lắng quá cho anh đâu.
- Vậy thì tốt rồi, mau xuống ăn sáng thôi.
- Ừm.
Trên đường đi đến quán ăn, Umy và Rade có hỏi thăm sức khỏe của tôi, tôi cũng chỉ trả lời cho xong chuyện.
Ở một quán ăn sáng gần đó, có một cậu thanh niên lại gần bàn chúng tôi hỏi nhỏ.
- Hắt xì!
- Em sao vậy? /tôi hỏi/
- À em không sao.
- Hai anh có muốn mua hoa tặng cho bạn gái hay là vợ mình không ạ? Ở đây em có rất nhiều loại hoa khác nhau, từ màu sắc và hương thơm đều rất cuốn hút. Nếu hai anh muốn thì em sẽ tư vấn cho ạ.
- Hắt xì!
- À, xin lỗi nhưng anh không mua đâu. /tôi đáp/
- Dạ vâng, vậy em xin phép. Chúc anh chị ngày mới tốt lành.
- Khụ, cảm ơn em.
Sau khi cậu thanh niên bán hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-gio-mang-em-den-ben-toi/2853960/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.