Cậu ta ngập ngừng không chịu nói, em mất kiên nhẫn liền quát lên:" Nói mau đi!", tiếng em to đến nỗi át hết tiếng nhạc trong quán, ánh mắt của các thực khách khác đều đổ dồn về phía em. Cậu ta cố gắng kiềm chế để em bình tĩnh lại, khi ổn định em nói với con người giống với Carol đang ngồi trước mặt mình bằng giọng nói trầm bổng.
- Mau nói đi, rốt cuộc cậu là ai?
- Haizzz, tôi là Carnal.
- Carnal?!
Em có chút bất ngờ, cái tên này nghe rất thân thuộc nhưng em lại không tài nào nhớ ra nổi. Rồi sau đó em nói tiếp, dù biết chỉ là dự đoán nhưng cần phải chứng thực.
- Tôi nhớ rằng Carol có chị em sinh đôi, đừng nói là cậu đấy nhé.
- Haha, bị cậu đoán trúng phóc rồi.
Em hỏi tiếp.
- Cậu nói lại câu vừa nãy đi.
- Hả? Câu nào?
- Carol đã...
- Chuyện này hoàn toàn là sự thật đấy, chị ấy thực sự đã mất rồi. Chị ấy đã sớm không còn trên cõi trần này nữa, ngày làm ma cho Carol ba mẹ mình cũng có quay về để tham dự. Nhưng cũng chỉ quăng vào mặt tôi một chút tiền lặt vặt rồi lại đường ai nấy đi.
Em lặng im suy ngẫm hồi lâu, trời cũng đã bắt đầu đổ cơn mưa lặng hạt, tia sét giáng xuống như bày tỏ sự thương sót xen kẽ là nỗi uất hận khó có thể phai mờ, hận chính người đã sinh ra mình. Các thực khách trong nhà hàng cũng đã về gần hết, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-gio-mang-em-den-ben-toi/2853942/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.