Sống không có niềm vui, chết sẽ chẳng đau đớn, phí tâm sức.
Chuyển ngữ: Mẫn Hạ Trấn
__________
Chủ nhân của Bạch Hạc sơn trang, Liễu Phất Thư, là thiên hạ đệ nhất thần y lúc bấy giờ.
Cách đây vài năm khi thế cục bấp bênh, ông dẫn ba nghìn đệ tử trong gia tộc xuôi nam diệt trừ ôn dịch, lên bắc trị thương cho binh lính, cúc cung tận tuỵ, nhân tâm nhân thuật (*).
(*) Nhân tâm nhân thuật: người thầy thuốc luôn tìm ra những điều tốt nhất có thể làm cho bệnh nhân bằng tấm lòng của mình.
Lúc này đây khi thời cuộc đã ổn định hơn đôi chút, ông lại phải bận rộn chữa thương giúp chư vị đại hiệp giang hồ —— trước đó Võ lâm minh tuyển chọn Minh chủ, cho nên thường xuyên có người bị gãy tay gãy chân nằm cáng được khiêng vào sơn trang.
Người đời vô cùng kính trọng Liễu trang chủ, nếu chỉ bị đau đầu nóng đầu bình thường thì cũng không bao giờ mặt dày tới làm phiền đệ tử Liễu gia, phải biết rằng việc mà người trong toà sơn trang đó làm đều là những việc lớn như giành giật mạng sống với Vô Thường.
"Lần trước ta mắc phải căn bệnh quái lạ rồi thổ huyết, Tiểu Thất Tử đã xem bệnh cho ta."
"Tiểu Thất Tử là ai?"
"Tiểu hoả kế phụ trách mua củi trong Bạch Hạc sơn trang."
Nhìn xem, ngay cả tiểu hoả kế đã lợi hại như vậy, huống chi là mấy vị công tử đứng đắn nghiêm chỉnh của Liễu gia, chỉ cần tuỳ tiện xách ra một người cũng có thể xứng với cái danh "Hoa Đà sống".
Ngoại trừ Nhị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-gio-lon-co-chon-quay-ve/505432/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.