Liễu Huyền An lấy cớ thành công thoát thân khỏi thư phòng, ra cửa chưa đi được hai bước đã thấy nhị thúc nhà mình đi cùng với chính chủ bị mang ra làm cớ từ xa đi tới. Y lập tức xoay người muốn tránh, lại bị nhị thúc tàn nhẫn gọi giật lại: "Huyền An, mau lại đây, Kiêu Vương điện hạ có việc tìm con."
"......"
Lòng Liễu nhị công tử lúc này cũng nhăn thành trái khổ qua, từ ngày sinh ra đến giờ y chưa từng bận rộn như vậy, đầu tiên là muội muội rồi đến mẹ đến cha, bây giờ lại thêm một Kiêu Vương điện hạ, cứ như đột nhiên tất cả mọi người đều chờ được nghe mình nói chuyện.
Không muốn nói nữa, mệt mỏi quá.
Lương Thú nhìn vẻ mặt nhăn nheo cau có của y mà âm thầm buồn cười, cuối cùng không yêu cầu nghe chuyện đồ tể cưới vợ đến lần thứ tư nữa, chỉ hỏi: "Ngươi ở chỗ nào?"
"Phía bắc." Liễu Huyền An trả lời ngắn gọn, "Đang dọn dẹp, chưa thể tiếp khách."
"Vậy đưa bổn vương đi dạo một vòng sơn trang nhìn xem." Lương Thú không nản chí, "Cảnh trí bên phía đông hình như khá đẹp."
Liễu Huyền An dùng ánh mắt trông mong nhìn nhị thúc, bởi vì phần lớn khu phía đông thuộc quyền quản lý của ông ta, chủ nhân đưa khách đi tham quan là lý tưởng nhất. Nhưng Liễu Phất Tri hiển nhiên không cho là vậy, gần đây ông ta đang chú tâm nghiên cứu loại thuốc mới, cần nhiều thời gian túc trực bên bếp lò nên không rảnh rỗi tiếp khách, đặc biệt là loại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-gio-lon-co-chon-quay-ve/2188591/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.