Trong thôn trang khói bếp lượn lờ, từng nhà đang bận rộn nấu cơm trưa. Một người phụ nữ đứng ôm con dỗ dành ngoài cửa thôn, ngẩng đầu lên bất ngờ trông thấy đoàn người của Liễu Huyền Triệt thì cực kỳ kinh ngạc: "Úi, sao thần y lại đến đây, trưởng thôn chúng ta đã dọn xong một xe hàng chuẩn bị chở qua thôn Lưu Gia rồi đấy." Vừa nói cô ta vừa mở chăn quấn đứa bé ra cho thần y xem cánh tay nhỏ xíu được nẹp lại cẩn thận. Người hầu đi theo liếc một cái đã nhận ra đây đúng là thủ pháp băng bó quen thuộc của Bạch Hạc Sơn Trang, nhất thời sửng sốt: "Ủa?"
Chẳng lẽ là người trong nhà?
Người phụ nữ vẫn không ngừng miêu tả biểu hiện gần đây của đứa nhỏ, Liễu Huyền Triệt tiến lên kiểm tra một vòng, hỏi: "Thuốc uống đâu?"
"Đang nấu trên bếp lò." Người phụ nữ nói, "Thần y đi lại vất vả chắc là chưa ăn uống gì, bà bà nhà ta vừa nấu cơm nếp thịt khô đấy, còn chưng rất nhiều bánh hoa hồng mà thần y thích ăn, mau mau vào nhà nghỉ ngơi đi."
Dứt lời, không chờ bọn họ giải thích đã kéo người vào nhà mình.
Người hầu nhỏ giọng hỏi: "Công tử, thủ pháp băng bó kia, không phải là... A Sướng đấy chứ?"
Đứng trên góc nhìn của hắn thì phán đoán này rất hợp lý, bởi vì trong ấn tượng của đại đa số đệ tử Bạch Hạc Sơn Trang, ngày trước Lưu Hằng Sướng bị đuổi đi là vì ăn chặn dược liệu, cho nên nhân phẩm chắc chắn không tốt. Một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-gio-lon-co-chon-quay-ve/2188486/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.