Nàng lần lượt đặt tên cho họ là Mai, Lan, Trúc, Cúc, Liên, Diệp, Hà, Điền, Xuân, Hạ, Thu, Đông.
cô nương nhỏ nhất tên là Tô Đông, Tô Tiểu Noãn thấy nàng tuổi còn nhỏ, bèn bảo nàng đi theo chơi đùa, ăn ở cùng những đứa trẻ trong sân, không cần làm việc.
Tô Đông vừa nghe tiểu thư sau này sẽ cho nàng đọc sách biết chữ, không bắt nàng làm việc, mắt nàng đỏ hoe vì xúc động, “Phịch” một tiếng quỳ xuống đất trước mặt Tô Tiểu Noãn.
“Tiểu thư, người là hảo nhân, Đông Nhi nguyện cả đời làm trâu làm ngựa hầu hạ tiểu thư.”
Tô Tiểu Noãn vội vàng kéo nàng dậy, phủi đi lớp đất trên đầu gối cho nàng:
“Nha đầu ngốc, nói gì vậy, ta không cần các ngươi làm trâu làm ngựa, mau dậy, mau dậy.”
Tô Tiểu Noãn bảo Tô Ngũ đưa nàng đi ở cùng với những đứa trẻ khác.
Lại bảo Tô Như lấy đậu nành ra, dạy Tô Mai và mấy người khác cách ngâm đậu nành và đậu xanh.
Hiện nay Đậu Giá vẫn chưa phổ biến, nên trước mắt chỉ cần ngâm số lượng ít, cung cấp cho Túy Tiên Lâu,
Sau này đợi mọi người ở Túy Tiên Lâu ăn, cảm thấy ngon miệng, cũng chấp nhận Đậu Giá rồi, nàng sẽ bán rộng rãi hơn.
Tô Tiểu Noãn để Tô Như lại, dặn hắn tối nay Đậu Giá nảy mầm xong, đem tới Túy Tiên Lâu, trước mắt mỗi ngày đưa một lần.
Dặn dò xong, vừa định rời đi, Tô Ngũ bước tới nói:
“Tiểu thư, hai ba mươi mẫu ruộng tốt này của chúng ta có nên gieo trồng lương thực không?”
Tô Tiểu Noãn trầm ngâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-gai-ut-nha-nong-dung-he-thong-my-thuc-phat-tai/5064777/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.