Lý thị nghe vậy, sợ đến rùng mình. Đây là... muốn đuổi bà ta ra khỏi thôn sao!? Không được! Tuyệt đối không được! Bà ta lập tức nghẹn giọng nói:
“Lý Chính, không phải ta vô cớ gây sự, mà là… mà là… nàng Triệu Tú Mai này bất hiếu, trắng trợn ăn bám nhà ta bao nhiêu năm nay, giờ đây... có tiền rồi... lại tự mình xây nhà mới... trong khi ta và cha nó vẫn phải ở trong căn nhà đất! Ngày ngày ăn thịt, cũng chẳng nghĩ đến việc phụng dưỡng lão nhân! Ta thân là bà bà, chẳng lẽ không được quyền dạy dỗ đứa tức phụ bất hiếu này sao?”
“Ta khinh!” Lời của Lý Thị vừa dứt, Lưu Thị đã lập tức nhảy dựng lên mắng:
“Cái lão hóa vô liêm sỉ nhà ngươi! Ngươi chà đạp con gái ta còn chưa đủ sao! Ở nhà ngươi chịu khó chịu khổ bấy nhiêu năm, làm trâu làm ngựa! Chuyện Phân gia không công bằng ta đã chẳng nói làm gì, giờ Phân gia rồi, ngươi còn mặt mũi nào đòi con gái ta xây nhà cho ngươi! Nhà ngươi là không có con trai con gái sao! Hay là tuyệt hậu rồi! Con gái ta không bỏ đi mà còn chịu ở lại Thượng Điền Thôn thủ tiết là bởi nàng thiện lương! Nếu đặt vào kẻ không trọng tình nghĩa thì sớm đã tái giá rồi! Ngươi lấy mặt mũi nào đòi con gái ta phải hiếu thuận với ngươi!”
Mọi người nghe xong đều thấy phải, đúng vậy, Triệu thị đã sớm mất chồng, nếu nàng ta tái giá thì nhà họ Tô già cũng không quản được! Lý Thị lấy mặt mũi nào đòi Triệu Tú Mai phụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-gai-ut-nha-nong-dung-he-thong-my-thuc-phat-tai/5045746/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.