Nam Cung Duật cũng không ngờ mấy tiếng vừa rồi thật sự là do mình phát ra! Thật là đáng xấu hổ, chỉ đành trách tiểu cô nương quá thơm mà thôi!
Hơn nữa, vừa rồi lúc tiểu cô nương sốt ruột, đôi gò bồng đảo mềm mại cũng đụng vào vai hắn, cảm giác chạm vào như được phóng đại, khiến gò má hắn nhuốm lên một màu đỏ đáng xấu hổ! Hắn mới vô thức phát ra vài tiếng rên rỉ nghèn nghẹn!
Vì vậy hắn không thể giả vờ hôn mê nữa, vội vàng mở lời.
“Ta... ta hình như... lại phát bệnh rồi... ngươi mau đỡ ta về!”
Nam Cung Duật dùng giọng điệu yếu ớt nói. Hắn còn lén lút nhấc một bên mí mắt, trộm đ.á.n.h giá biểu cảm của tiểu cô nương.
Tô Tiểu Noãn quả thực không nghĩ nhiều, cứ ngỡ hắn thật sự phát bệnh, vội gật đầu, nhanh chóng đứng dậy, đỡ hắn đi về phía thượng viện.
Hạt Dẻ Nhỏ
Trên đường gặp phải mấy tiểu tư, thấy dáng vẻ của công t.ử nhà mình thì sợ hãi vô cùng, vội vàng vừa chạy vừa hô to:
“Tùy Hỉ đại nhân! Công t.ử lại phát bệnh rồi!! Tùy Hỉ đại nhân!!”
Nam Cung Duật vừa xấu hổ vừa tức giận, tay nắm chặt đến nổi gân xanh, một đám người không có mắt nhìn!
Quả nhiên, vừa đi đến cửa thượng viện, Tùy Hỉ và Tùy Ý đã hớt hải chạy đến, nét mặt đầy vẻ lo lắng!
“Công tử! Công tử! Vẫn đang tốt đẹp, sao lại phát bệnh nữa rồi!”
“Công tử! Công tử! Người không sao chứ!”
Vừa nói, hai người đã muốn kéo Nam Cung Duật ra khỏi vòng tay Tô Tiểu Noãn, kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-gai-ut-nha-nong-dung-he-thong-my-thuc-phat-tai/5045741/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.