Ta chính là Vương pháp
Đôi môi vốn tái nhợt vì bệnh tật lâu ngày giờ đây cũng trở nên sáng bóng nhờ nước sốt, khiến chàng tăng thêm vài phần thần sắc! Đôi mắt phượng tuyệt đẹp kia cũng vì được ăn món ngon mà hơi nheo lại, dường như còn mang theo ý cười vui vẻ!
Tùy Hỉ và Tùy Ý chưa từng thấy Công t.ử nhà mình lộ ra vẻ mặt như thế này bao giờ!
Kể từ khi chủ t.ử mắc bệnh, rời khỏi nơi đó, đến sống ở chốn thôn quê nghèo nàn này, điều họ thấy nhiều nhất chính là dáng vẻ yếu ớt, bệnh tật, không chút sinh khí của chủ tử!
Chủ t.ử dường như cũng đã mất đi hứng thú với cuộc sống từ lâu!
Hôm nay lại được thấy chủ t.ử có biểu cảm sinh động như vậy, họ thực sự hận không thể trói vị đầu bếp kia về phủ, ngày ngày làm cơm cho chủ t.ử ăn!
Nam Cung Dục ăn xong thịt đầu heo, lại gắp một miếng hình tròn như cái vòng! Chàng không khỏi quay đầu hỏi Tùy Hỉ.
“Đây là vật gì?”
“Bẩm Công tử, thứ này nghe Chưởng quầy sạp gọi là Bàn Trường (lòng dồi)!”
“Bàn Trường??” Nam Cung Dục lẩm bẩm… Mặc dù không biết là gì, nhưng chàng vẫn không nhịn được c.ắ.n một miếng!
Hạt Dẻ Nhỏ
Miếng này vừa c.ắ.n vào như thể nước sốt bùng nổ, lớp da bên ngoài dai và đàn hồi, bên trong mềm mại, mọng nước, hòa quyện với một hương vị đặc biệt, khiến người ta ăn vào là không thể dừng lại!
Ngon quá, dù trước đây từng ăn đủ loại sơn hào hải vị, Nam Cung Dục vẫn cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-gai-ut-nha-nong-dung-he-thong-my-thuc-phat-tai/5045734/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.