🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hắn như một con ch.ó nhà có tang, ôm đầu sống lay lắt qua ngày.



Nhưng vẫn bị người ta đuổi theo chế giễu và nhục mạ.



Tra tấn tinh thần còn hơn tra tấn thể xác, Mạnh đại nhân từng đầy nhiệt huyết, giờ đây đã tiều tụy, già nua.



Hắn đau khổ không nói nên lời, liền quyết định đi về phía nam trở về Lâm Dương.



Trước khi đi, hắn quỳ trước cửa Tô phủ, cầu xin ta gặp một lần.



Hắn cầm chiếc vòng ngọc bích vỡ vụn và đôi hoa tai bằng trân châu mà hắn bị đánh gãy chân mới cướp lại được, từng lời từng chữ đều thấm đẫm máu, kể lể những điều hắn đã nợ và phụ ta.



Hắn còn lấy sự tận tâm hết lòng của ta với hắn và nhà họ Mạnh, sự mưu tính chân thành của ta để cầu xin ta cho hắn một cơ hội.



Hóa ra mười lăm năm tận tụy và hết lòng, hắn đều biết.



Nhưng khi có lựa chọn ích kỷ hơn, hắn lại hoàn toàn mù quáng.



Đến cuối cùng, hắn không cầu xin ta tha thứ, chỉ cầu xin ta gặp một lần, muốn đích thân nói lời xin lỗi với ta.



Mưa gió bão bùng đánh cho thân hình gầy gò của hắn lung lay sắp đổ nhưng ta không gặp.



Kẻ con hoang quay đầu sau khi bị mọi người xa lánh, ta không phải mẫu thân của hắn, sẽ không tha thứ và bao dung.



Ta cầm tờ giấy hòa li của Tuyết Phù, chuẩn bị hành lý cho nàng:



"Muội thật sự muốn đến Giang Nam sao? Không bằng cùng ta đến Mạc

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-gai-tuong-gia/3600767/chuong-20.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.