Mười lăm năm bình an của nhà họ Mạnh, hắn đã quên mất cảnh tượng cả nhà họ Mạnh quỳ trước cửa nhà họ Tô ta để cảm ơn ra sao.
Cũng quên mất ân tình sưởi ấm trong ngày tuyết lạnh đó.
Phản bội, bắt nạt thậm chí là sỉ nhục, đó là sự đền đáp mà nhà họ Mạnh dành cho ta.
Úy Trì đại nhân cầm một bản khẩu cung, lạnh lùng đặt trước mặt Mạnh Diệp.
Trong nháy mắt, hắn tái mét mặt mày.
"Liên hợp với nam nhân bên ngoài để mưu tính với chính thê của mình, chỉ sợ cả Đại Vỹ không tìm ra người thứ hai vô liêm sỉ như vậy."
"Đức hạnh như kia, chỉ sợ sẽ làm hỏng cả thái tử điện hạ."
Mạnh Diệp ngây người tại chỗ, vô thức hướng mắt cầu cứu về phía ta nhưng ta lại đưa tờ giấy hòa li cho hắn.
"Ký đi."
"Còn nàng ta."
Ta chỉ tay về phía người trong lòng hắn, nàng ta run rẩy.
"Ngươi muốn thế nào thì thế ấy."
Hắn ngẩng đầu nhìn ta.
Đôi mắt năm xưa khi nhìn thấy ta sẽ kinh diễm, khi ta đồng ý gả cho hắn sẽ sáng ngời, khi mất đi đứa con sẽ sưng đỏ cả năm trời, giờ đây vẫn có sự do dự và nuối tiếc.
Nam nhân trung niên cũng vậy, thực tế và tỉnh táo.
Hắn cần con nối dõi, cũng hy vọng hậu viện của mình tràn ngập mỹ nhân.
Nhưng hắn cũng không nỡ vứt bỏ một người vợ có gia thế tốt, xử sự có chừng mực, có thể giúp hắn giải quyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-gai-tuong-gia/3600765/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.