Từ đôi mắt đỏ ngầu và đôi tay run rẩy của hắn, ta cuối cùng đã nghe được lời nói từ tận đáy lòng hắn.
"Bây giờ Vân Dương đã có thai, nàng đồng ý cũng được, không đồng ý cũng được, con của nhà họ Mạnh đều phải nhận tổ quy tông."
Ta không tranh cãi, trong ánh mắt giận dữ của hắn, ta bóp cổ hắn, đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt đỏ bừng vì bị ta tát của hắn.
Hắn cũng muốn né tránh nhưng ta dùng sức giữ chặt n.g.ự.c áo hắn, hắn không thể nhúc nhích.
"Vậy nên, Mạnh đại nhân đã quên lời thề độc ngày đó đã nói trong hoàng cung sao? Ta nghĩ, tất cả mọi người trong hoàng cung đều không quên."
"Ngươi đã vi phạm lời thề. Trời không cho ngươi c h ế t, nếu ta muốn thì sao? Ngươi nói xem, hoàng thượng sẽ đồng ý không?"
Hắn hoảng sợ, kinh ngạc, không thể tin được.
"Đi đến nước này, đại nhân dường như đã quên, ta, Tô Cẩm Hoa, chưa bao giờ là người lương thiện."
Phụ thân và huynh trưởng của ta có công phò tá bệ hạ, những người nhà họ Tô kiên trung bất khuất chỉ cần đưa ra một yêu cầu nhỏ, bệ hạ sẽ không thể không nể mặt.
Nhà họ Mạnh vốn là tội thần, tất cả những gì có được ngày nay đều là nhờ sự che chở và ban ơn của nhà họ Tô.
Mà những người nhà họ Tô l.i.ế.m m.á.u trên đầu dao, có ai là Bồ Tát sống đâu.
Mạnh Diệp nhìn vào đôi mắt sâu thẳm của ta, chỉ thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-gai-tuong-gia/3600762/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.