Vì vậy, nàng ta và Mạnh Diệp bàn bạc một phen, định nhân lúc Mạnh mẫu ra khỏi thành lễ Phật, tự biên tự diễn một màn cứu mạng.
Ngày thường Mạnh mẫu đi đâu cũng có ta đi cùng, lần này không những không cần ta đi theo, thậm chí còn để tránh sơ hở, chỉ mang theo hai ma ma thân cận đi cùng.
Mạnh Diệp nhìn theo bóng lưng mẫu thân lên xe ngựa, khóe môi không giấu nổi ý cười:
"Đa tạ mẫu thân tháng nào cũng lễ Phật, mới cầu được cho Mạnh gia mười mấy năm bình an vui vẻ."
Ta cười cười không nói gì.
Mười lăm năm qua, sự che chở của Tô gia và sự tận tâm tận lực của ta, trong miệng Mạnh Diệp lại thành sự phù hộ của thần phật.
Vậy thì hãy xem, hôm nay mẫu thân hắn gặp nạn, có thần phật phù hộ không nhé.
________
Không cần ta cầu thần khấn Phật, ta đã vào cung, cùng biểu muội là Thục phi nương nương uống trà ngắm hoa, nhàn thoại cả một ngày.
Thục phi có thai nên đặc biệt cẩn thận.
Khi ở cùng ta, không cho phép bất kỳ ai quấy rầy.
Vì vậy, khi ta đạp lên ánh hoàng hôn vụn vỡ trở về phủ, tin tức lão phu nhân bị ngã xuống nước nguy kịch mới truyền đến tai ta.
Dù ta lập tức dẫn theo thái y quay về, cũng khó cứu vãn được tình trạng méo miệng lệch mắt, nửa người tê liệt của Mạnh mẫu.
Thái y tiếc nuối:
"Lão phu nhân đã đổi kim chi tử ngọc thành ngân chi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-gai-tuong-gia/3600758/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.