Ta ngồi trên trà lâu, đếm từng cái tát một, đến khi đủ một trăm rồi tặng thêm hai mươi, ta mới thấy hơi hả dạ.
Nữ nhân già này không có gì khác, chỉ là thủ đoạn nhiều hơn, lòng dạ cũng độc ác hơn.
Gia phong nhà họ Ôn cũng chính trực, đã cho Ôn Vân Dương lựa chọn.
Trong tình thế phải treo cổ hoặc đoạn tuyệt quan hệ, Ôn Vân Dương đã chọn cách sau.
Vác khuôn mặt sưng như đầu heo, cùng những lời chỉ trỏ của người ngoài, nàng ta chỉ có thể giả c h ế t rồi được khiêng về viện ở Tây thành.
Từ đó về sau, mọi thứ nàng ta tự hào đều bị gắn mác trộm cắp và hèn hạ.
Nhưng nàng ta còn không biết, khuôn mặt đó, từng cái tát giáng xuống như vậy, đã hoàn toàn bị hủy hoại.
Ôn phu nhân là người thẳng thắn, biết rằng mất mặt đã là chuyện đã rồi nên đã chọn cách hy sinh cái nhỏ để bảo toàn cái lớn.
Hôn sự của các tiểu thư nhà họ Ôn, tiền đồ của nam nhân, đều được viên mãn trong những cái tát tẩm thuốc độc đó.
Khi Mạnh Diệp mất hồn mất vía trở về phủ, ta vừa rót trà cho hắn vừa cười nói chuyện phiếm với hắn.
"Tuổi còn nhỏ, không học tốt cách làm người mà lại đi làm ngoại thất, giờ thì cả thể diện lẫn tiền đồ đều mất sạch, chỉ sợ ngay cả thiếp thất của nhà chính thống cũng trong sạch hơn nàng ta."
"Theo lý mà nói, Hoắc Lĩnh không thích loại kỹ nữ lầu xanh, sao lại để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-gai-tuong-gia/3600754/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.