5
Ngày thứ hai.
Tôi vừa xuống lầu thì phát hiện lão Lưu cũng chưa rời đi.
Bảo mẫu Trần có nói với tôi là lão Lưu rất ít khi về nhà, thỉnh thoảng về nhà thì sáng hôm sau cũng đi từ rất sớm.
Tôi đi dép xuống lầu và lên tiếng chào lão Lưu.
Mà Lưu Nhân đang mặc chiếc tạp dề hoa nhỏ và lúi húi nấu “Bữa sáng yêu thương” cho lão Lưu ở trong bếp.
Khi tôi vừa xuống thì đúng lúc cô ta bưng ra một quả trứng chiên đặt trước mặt lão Lưu, giọng điệu cực kỳ mềm mỏng.
"Ba ăn thử món trứng này đi, con làm cả buổi sáng đấy."
Vừa nói, cô ta vừa "vô tình" để lộ ngón tay bị đứt trong lúc thái rau.
Tôi đứng ở bên cạnh rồi liếc nhìn.
"Em bị đứt tay à, đã đến bệnh viện chưa? Đi khám nhanh nhanh lên không vết thương nó lành lại bây giờ."
Lưu Nhân tức đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng vì ở trước mặt lão Lưu nên cũng không dám nói gì.
Tôi cũng không có ý khách sáo, bèn nháy mắt với cô ta một cái "Chị cũng chưa được ăn gì, em làm cho chị một quả đi, ít dầu ít muối nhé, cám ơn em."
Lưu Nhân nghiến răng "... Được."
Sau khi ăn sáng thì lão Lưu cũng không có ý định rời đi.
Lần này không chỉ tôi mà Lưu Nhân cũng cảm thấy kỳ lạ, cô ta nắm lấy tay lão Lưu làm nũng:
"Ba, sao hôm nay ba rảnh rỗi mà ở nhà với con vậy?"
Lão Lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-gai-tro-ve/2595428/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.