15
Sau khi bỏ đi thì tôi đến căng tin ăn trưa một mình. Tôi chọn một vị trí khá vắng người rồi lại đi múc thêm một bát canh.
Bình thường tôi quen ở một mình nên cũng không ăn trưa với ai cả.
Khi đang ăn dở thì đột nhiên… tôi chợt nhìn thấy trên đũa có thứ gì đó lạ lạ.
Ở trong miếng cơm mà tôi sắp đưa lên miệng lại có một con sâu. Nhưng cũng may con sâu đó màu đen nên tôi kịp nhìn thấy nó trước khi ăn vào.
Sau khi nhìn con sâu đó một lúc, tôi lấy khăn giấy ra bọc nó lại và rời khỏi nhà ăn.
Tôi đã xem lịch học của Lưu Nhân, đúng lúc là chiều nay cô ta học cả buổi. Thế rồi tôi căn thời gian và về Biệt thự Hoa hồng trước khi cô ta kết thúc buổi học.
Lúc đó bảo mẫu đang nấu đồ ăn.
Tôi nói dối rằng quay về nhà để lấy đồ, rồi nhân lúc bảo mẫu không để ý thì tôi bỏ con sâu đã ch.ết lúc trưa vào trong đồ ăn của Lưu Nhân.
Lưu Nhân khi ăn cơm thì phải sử dụng chén đĩa được làm riêng cho cô ta. Nếu không thì tôi cũng chẳng có cơ hội mà "thêm nguyên liệu" vào món ăn tối.
Sau khi làm xong thì tôi để một chiếc điện thoại cũ ở trong bóng tối, đồng thời bật gọi video qua Wechat để nắm bắt từng khoảnh khắc sống động này.
Và đêm hôm đó… tôi nằm thảnh thơi trên sofa nhìn Lưu Nhân đang nôn thốc nôn tháo vào thùng rác.
Khi cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-gai-tro-ve/2595419/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.