19
Nhưng sau khi trả lời thì anh lại hỏi tại sao tôi cần tiền gấp như vậy.
Có lẽ lúc này tâm tình khó chịu không có chỗ nào giãi bày, tôi không kìm nén được mà thật sự nói hết cho anh ấy nghe.
Đầu bên kia điện thoại im lặng một lúc, cuối cùng anh chỉ nhỏ giọng "Không sao, mười phút nữa tiền sẽ đến, để sáng mai tôi đưa em về."
Tôi định từ chối nhưng Phó Tầm đã trực tiếp quyết định thay tôi.
Sau khi cúp điện thoại, tôi lắng nghe tiếng tim đập rộn bên trong ngực mình.
Sáng hôm sau, Phó Tầm gửi tin nhắn cho tôi từ rất sớm, tôi xin chủ nghiệm cho nghỉ học rồi định đến khách sạn tìm ba, thì tình cờ gặp Phó Tầm ở cổng trường.
Anh đậu xe trước khách sạn rồi đi bộ ra cổng trường đợi tôi.
Phó Tầm hôm nay không mặc vest hay giày da mà chỉ mặc một bộ trang phục bình thường, người đàn ông vốn dĩ trưởng thành như anh ấy, khi dựa vào gốc cây châm thuốc lại toát lên vài phần tươi trẻ của thiếu niên.
Nhưng mà khi anh ngẩng đầu lên thì cảm giác tươi trẻ kia ngay lập tức biến mất.
Đôi mắt của Phó Tầm khiến người ta có cảm giác như bị nhìn thấu nội tâm. Hình như những người trải qua thăng trầm trong giới kinh doanh đều có ánh mắt sắc bén giống như vậy.
Trong lúc tôi đang ngẩn người thì Phó Tầm đã bước tới gần hơn.
"Đi thôi."
Tôi gật đầu và đi theo sau anh ấy.
Phó Tầm đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-gai-tro-ve/2595417/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.