Bàng Tử Di rất đau lòng, một mình nhỏ nằm trên sô pha như cá mặn, miệng lẩm bẩm liên tục.
“Mẹ nói chị quá ngây thơ, nhưng chị không tin. Bây giờ thì tin rồi.”
“Tại sao em lại lừa chị? Chị tin tưởng em như vậy mà!”
“Là do chị còn quá trẻ, do chị quá tin tưởng...”
Cố Mẫn Mẫn nhìn dáng vẻ "cuộc sống không còn gì luyến tiếc" của Bàng Tử Di thì giật giật khóe miệng, hỏi: “Chị ấy bị sao vậy?”
Kha Nhung cũng tự hỏi một chút, sau đó khẳng định: “Tớ không biết.”
Bàng Tử Di khiếp sợ mà ngồi dậy nhìn Kha Nhung: “Em không nhớ rõ ư?”
Kha Nhung tò mò: “Nhớ cái gì?”
Bàng Tử Di lại che ngực nằm xuống: “Tôi là một cây nấm, nấm...”
Lúc này, Kha Nhung cũng giật giật khóe miệng: “Chắc là hôm qua ngủ không ngon.”
Bàng Tử Di lại thành công trúng một mũi tên, nằm tại chỗ nói không nên lời.
Kha Nhung không hề để ý đến hai người, quay đầu nhìn về phía hội trường, bắt đầu tìm kiếm người đàn ông gặp vào hôm qua. Mặc dù mới 8 tuổi, nhưng Liễu Nhiên đã dạy bé rất nhiều thứ. Tuy chỉ chạm mắt nhau trong bóng đêm, nhưng Kha Nhung vẫn có thể xác định sơ lược về vóc dáng và cân nặng của người đàn ông.
Lượng người dần nhiều hơn, để ra mắt nhóm nhạc nữ mới, công ty cũng đã đầu tư một số tiền lớn, mời nhiều người nổi tiếng tới.
Đủ để thấy rằng bọn họ định dùng cái tổ hợp này làm trụ cột ( nguồn thu nhập chính) của công ty.
Công ty không nhỏ nhưng cũng không lớn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-gai-sau-tuoi-cua-nam-phu/547628/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.