Chương trước
Chương sau
Khi Trần Tuấn Triệt nhận được cuộc hẹn thì anh ngay lặp tức đã có mặt tại nhà hàng đã hẹn, khi đi vào trong thì anh đã thấy hắn ngồi chờ sẵn, đi đến trước mặt anh ung dung nhàn nhã ngồi xuống rồi lặp tức lên tiếng:

"Hàn chủ tịch... anh đã đưa Uyển nhi đi đâu rồi...?"

Hàn Thần Hạo thấy anh không vòng vo chào hỏi mà nói chính vào vấn đề liền nhếch môi cười lạnh với anh một cái mà trả lời:

"Tiểu Uyển là người của tôi... tôi muốn đưa con bé đi đâu là quyền của tôi... Trần tổng không cần anh phải quan tâm."

Nghe hắn nói vậy thì khuôn mặt anh bỗng chầm xuống đưa đôi mắt sắc lạnh nhìn thẳng về ohias hắn mà nói:

"Cái gì mà người của anh chứ... chẳng qua anh chỉ là ba nuôi của cô ấy thôi... còn nữa mối quan hệ của tôi và Nhược Uyển chắc Hàn chủ tịch cũng đã biết vậy tại sao còn cấm cản chúng tôi đến với nhau... chẳng lẽ giữa ngài và cô ấy đang giữ mối quan hệ khác mà người khác không hay biết sao?"

Trần Tuấn Triệt không phải là dạng vừa dù sao anh cũng là người đứng đầu tập đoàn có tiếng nhất tại Đức nên về phần tranh đấu anh cũng chẳng hề thua kém hắn chút nào.

Lời nói vừa rồi của anh đã làm cho Hàn Thần Hạo hắn nổi lên cơn tức giận sau đó cầm lấy tờ giấy đưa ra trước mặt anh rồi nói:

"Mau kí vào đi... rồi cút khỏi đây và vĩnh viễn không được gặp lại Dương Nhược Uyển."

Thấy tờ giấy trước mặt thì anh nhếch môi cười một cái rồi cầm lấy tờ giấy ấy xé đi sau đó lên tiếng:

"Tôi nghe người ta nói Hàn chủ tịch rất yêu thương con gái nuôi của mình cái gì cô ấy muốn anh đều cho... vậy tại sao lại cấm cản cô ấy về chuyện yêu đương chứ?"

Thấy tờ giấy ly hôn bị anh xé nát thì bàn tay hắn cuộn tròn lại đưa lên sắc lạnh mà nói:



"Tôi đã cho cậu một con đường để rút lui... nhưng cậu không đi mà cứ muốn vướng vào thì tôi Hàn Thần Hạo sẽ cho Trần Tuấn Triệt cậu thấy tôi sẽ làm ra việc gì khiến cho cậu phải hối hận."

"Hàn Thần Hạo tôi chờ anh sẽ làm gì được... còn nữa tiểu Uyển mà xảy ra bất trắc gì thì đừng trách tôi."

Nói xong anh đứng dậy rời đi bỏ mặt hắn đang vô cùng tức giận đứng đó.

Trên xe anh liền cho người đi tìm tung tích của cô, anh biết với sự một tay che trời này của Hàn Thần Hạo thì nếu muốn tìm thấy cô quả là một thách thức quá lớn, nhưng anh sẽ không vì khó khăn mà bỏ rơi cô.

"Tiểu Uyển em nhất định phải chờ anh đó... mong em đừng làm những điều dại dột."

Một tháng sau, trong một tháng mà Hàn Thần Hạo và Trần Tuấn Triệt không ngừng tạo sóng gió trên thương trường hầu như cả hai ai cũng muốn một mất một còn trong giới kinh doanh, nhưng người tổn thất nặng nhất chính là Trần Tuấn Triệt dù anh có là một người giỏi đi chăng nữa thì vẫn không thể qua được Hàn Thần Hạo.

Tại một bữa tiệc lại Chu gia hắn đã xuất hiện tại đó, Chu Thanh Ngọc bước đến trước mặt hắn đưa ra ly rượu giọng của cô ta ổng ẹo mà nói:

"Hàn chủ tịch anh có thể nể mặt hôm nay là sinh nhật tôi mà uống cùng tôi một ly hay không?"

Hắn liếc nhìn cô ta một cái rồi nhận lấy ly rượu đó từ tay cô ta sau đó uống hết ly rượu rồi lạnh giọng lên tiếng:

"Tôi uống xong rồi... cút trước khi tôi tức giận."

Cô ta thấy hắn uống hết ly rượu thì lòng mừng thầm nhưng không ngờ lại là hắn nói ra những lời đó khiến cho cô ta tái xanh mặt mà chạy đi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.