Editor: ChieuNinh_dd.lequydon
Vương Phúc Nhi nói: "Tuy rằng các người bán Thanh Mai tỷ là không đúng, nhưng mà Thanh Mai tỷ luôn nắm lấy áy náy của các người, làm ra việc này, mọi người như vậy là tốt với nàng sao? Ta là một vãn bối, nói nhiều cũng không tốt, nhưng mà mọi người cẩn thận ngẫm lại, áy náy với một người, chuyện gì cũng dung túng nàng, sau đó chờ nàng làm ra chuyện không thể giải quyết, hủy đi bản thân mới là bù đắp cho nàng sao?
Bù đắp cho một người cũng có thật nhiều cách, vì sao không thể làm nương cho giống làm nương, làm ca ca chính là làm ca ca, lúc cần quản lý dạy dỗ thì phải nhúng tay dạy dỗ? Lúc nào nên nói thì phải nói chứ? Vì sao cứ phải nhìn nàng đi tới bước một sai lầm mới được? Chỉ là vì mặt mũi mà đối tốt với nàng, như vậy phận làm con ở đâu?"
Nàng cũng không tin việc Thanh Mai quấn quít lấy Tứ Bảo ca bọn họ không biết, chẳng qua là cảm thấy trước kia thực có lỗi với Thanh Mai, hiện tại cũng không dám quản nàng, muốn thuận theo ý của nàng. Được rồi, nếu ngươi vẫn thuận theo ý của nàng vậy ta cũng không nói gì nữa, rõ ràng trong lòng các ngươi cũng không phải cái loại người đại ác, nếu không vì sao ngày đó lại bắt người đi rồi? Nói rõ trong lòng các ngươi vẫn cảm thấy Thanh Mai làm không đúng.
Được rồi, nếu trong lòng đều hiểu được, nhưng mà vẫn không dám quản, chỉ bởi vì áy náy chết tiệt kia, vậy rốt cuộc là thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-gai-nha-nong/1565142/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.