“Nói cũng đúng, ta đi thương lượng với cha một chút, việc này cũng là chuyện tốt làm cho mọi người. Có lẽ sẽ có thật nhiều người đồng ý, bằng không thật sự chờ người quan phủ tới đây, mọi người bị lại lột da.”
Tống Viễn Chí nghe xong con trai nói, không khỏi vui mừng: “Quả nhiên là người thành thân, trưởng thành rồi.”
Tống Trường Khanh ngượng ngùng: “Đây cũng là Phúc nhi nói với con, con không nghĩ nhiều như vậy.”
Tống Viễn Chí cười nói: “Con chịu nghe hơn nữa có thể hiểu được tốt xấu, đây cũng là chuyện tốt.” Trên đời này không thiếu người thông minh, nhưng mà không ai nghe theo ý kiến của hắn, cũng là trăng sáng chiếu mương máng, cho nên nhi tử và nhi tức này thật là rất không sai.
“Việc này, ta sẽ đi tìm người thương lượng mà làm, con cũng đi theo ta học thêm kiến thức, về sau nhà này sẽ giao cho con, tôi luyện nhiều thêm một chút, ta và nương con cũng đều yên tâm.”
Hai cha con cũng để bụng việc này, dù sao cũng là chuyện tốt tạo phúc cho dân, nhưng mà bọn họ không tính làm chim đầu đàn. Tú Thủy trấn cũng có mấy người đức cao vọng trọng, chuyện như vậy vừa nói liền thông, trong nhà Tần lão gia có con trai làm quan bên ngoài liền dẫn đầu việc này. Ban đầu để cho người có tiền ra tiền người có lực ra lực, dù sao mọi người lại không thiếu chút tiền kia, đến lúc đó còn có thanh danh tốt nữa, có thanh danh tốt, tiền này còn không phải đến nhanh hơn sao? Còn có một nhóm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-gai-nha-nong/1565133/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.