Editor: ChieuNinh
"Nương Tiểu Bảo, bà có nghe nói không, đường từ bên ngoài đến Tú Thủy trấn chúng ta, bị lở núi, trực tiếp làm một chiếc xe ngựa đi qua vọt xuống dưới, thật thảm. Nghe nói xe ngựa kia còn rất tốt, cũng không biết là người nhà ai, cứ như vậy đã mất mệnh, thật đáng thương."
Láng giềng Tần đại nương tới đây nói tin tức trên đường nhỏ, Thích thị vừa nghe thì sắc mặt trắng bệch, vội hỏi: "Có biết là xe ngựa của ai hay không? Trong đó là người nào?"
Tần đại nương cũng chính là nghe bát quái, nói: "Cái này ta không biết, nhưng mà mọi người đều đang lan truyền, xe ngựa kia thoạt nhìn chính là nhà kẻ có tiền, khẳng định không phải tiểu dân chúng như chúng ta. Ài, bà nói xem, kẻ có tiền cũng không phải dễ làm, trời như vậy còn ở bên ngoài, lúc này còn gặp phải chuyện như vậy, có thể thấy được vẫn là người như nhà chúng ta thì tốt." Tần đại nương nói xong, vừa quay đầu thế nhưng không nhìn thấy Thích thị, không khỏi kỳ quái, đại tẩu Vương gia chạy đi đâu rồi?
Thích thị là chạy tới hướng cửa hàng nhà mình, vừa rồi Tần đại nương nói, làm cho bà bị dọa mất cả hồn vía, xe ngựa? Không phải Phúc nhi ngồi xe ngựa đi sao? Còn có, không phải nói ngày hôm qua nên trở về sao? Sao hôm nay còn chưa có trở về? Có thể hay không là? Bà cũng không dám nghĩ tới hướng đó, nếu thật sự là như vậy, bà cũng không sống nổi!
Vương Đồng Tỏa thấy sắc mặt phụ nữ nhà mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-gai-nha-nong/1565131/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.