Editor: ChieuNinh
Vương Đồng Tỏa đi vào phòng ở của mình, nhìn nương tử nhà mình đang lau nước mắt. Trong lòng đau xót, nói: "Hoa Mai nói, ta đã biết rồi." Tay Thích thị ngừng lại một chút, chờ Vương Đồng Tỏa nói chuyện.
"Không nói gạt nàng, người mà Hoa Mai nói là từ nhỏ lớn lên cùng với ta, lúc trước cha mẹ cũng thương lượng muốn cho hai người chúng ta đính hôn, chỉ là nhà của ta nghèo, nhà bọn họ ghét bỏ, sau đó lại không thành."
"Nói như vậy, quả thật là nàng thân mật của ngươi?" Thích thị hỏi.
"Cái gì mà thân mật chứ, người cùng nhau lớn lên từ nhỏ, cũng có thật nhiều người đó, nhà chúng ta là cái tình huống kia, có thể lấy được tức phụ cũng xem như không tệ rồi. Nương bọn nhỏ, ta là dạng người gì chẳng lẽ nàng không biết sao, tuyệt đối không có tâm địa gian giảo này. Chúng ta cũng đã có bốn đứa nhỏ, về sau cũng là hai người chúng ta cùng qua cả đời, chẳng lẽ nàng còn chưa tin ta sao?" Vương Đồng Tỏa nói.
"Làm sao ta biết được, chàng cũng chưa nói cùng ta." Thích thị lấy mu bàn tay lau khóe mắt.
"Ta thì cảm thấy cái đó không có cần thiết, nó cũng không phải chuyện gì quan trọng hơn chuyện ta cưới nàng, chỉ muốn thật kiên định cùng nhau cả đời cùng với nàng. Nha đầu Hoa Mai lớn như vậy, vẫn không hiểu chuyện, nàng đừng nghe lời của nàng ta, ta có nương tử tốt đứa nhỏ ngoan mà không cần, còn suy nghĩ khác làm gì?" Nông dân còn nói cái gì mà tình mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-gai-nha-nong/1565041/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.