Ngày mồng tám tháng chạp đến, mặc kệ là ngươi có tiền hay không có tiền, từng nhà đều ăn một chén cháo mồng tám tháng chạp. Thích thị nhìn Vương Phúc Nhi mang gạo trắng về đến nhà, có chút đau lòng, nhưng mà lại nghĩ bọn nhỏ đã lâu cũng không có được ăn cơm tẻ thì cũng không nói gì thêm. Hiện tại bụng nàng đã lớn, một ngày ba bữa đều là bọn nhỏ làm, Vương Phúc Nhi nói với Vương Cúc Nhi: “Tỷ, gạo trắng này phải ngâm cả đêm, ngày hôm sau nấu mới ngon.”
Vương Cúc Nhi nói: “Phúc nhi, muội cũng quá lãng phí đi, thứ này chúng ta cũng không ăn nổi đâu, về sau thì trăm ngàn lần đừng mua.”
“Đại tỷ, không phải muội thấy mọi người cũng chưa ăn qua, mua trở về để cho chúng ta cũng nếm thử sao? Yên tâm, về sau muội không sẽ bao giờ nữa, chờ muội có tiền, muội mua nó một gói to.”
Vương Hoa Nhi nghe xong cười ha ha: “Đúng vậy, đến lúc đó mỗi ngày chúng ta ăn cơm tẻ, để cho người khác cũng trông mà thèm chúng ta.”
Có thể lấy đũa ăn cháo bát bảo, không giống như trước đây ăn cháo loãng chỉ có thể thấy bóng người, ngửi được mùi cực kì thơm ngon, chỉ muốn ăn thôi. Còn chưa có ăn vào, Vương Đồng Tỏa và Thích thị đã kêu mấy tỷ muội Vương Cúc Nhi bưng một chén lớn tràn đầy đưa đi sang nhà cũ bên kia. Bởi vì nhà mình có nhà mới để ở, cho nên nhà ở trước kia kêu là nhà cũ (lão ốc).
Vương lão đầu thấy mấy đứa Vương Cúc Nhi đưa tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-gai-nha-nong/1565007/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.