KHÔNG NGỜ SẤM SÉT CHÍN TẦNG MÂY ĐANG CHỜ ĐÁNH XUỐNG ĐẦU!
Căn cứ vào quy luật di truyền, nhất định Lục nương nhà Tấn vương không phải con ruột của Tấn vương, nhưng, nói ra thì Trịnh Diễm được lợi gì chứ? Trịnh Diễm vạch trần bí mật này để làm gì? Chưa nói tới những chuyện khác, nhưng nghĩ đến tính mạng của bé con kia thì quả là nghiệp chướng. Miễn là Dư thị không làm những chuyện gai mắt truyền tới tai nàng thì Trịnh Diễm không quan tâm cô ta có làm gì không. Đã có vợ nhưng Tấn vương vẫn ăn trong chén nhìn trong nồi, nuôi con người là đáng.
Nghĩ vậy, Trịnh Diễm ném chuyện này sang một bên, mãi đến khi A Thang trở về.
A Thang mặt mày hớn hở, tìm được người nhà có khác. Trở về dập đầu trước Đỗ thị, Đỗ thị cười tít cả mắt nói: “Đây cũng là phúc khí của cô, được rồi được rồi, chớ có dập đầu mãi thế, Thất nương vừa mới ra ngoài, cô về chờ đi.”
A Thang rạo rực đáp vâng, mở cái bao lớn mang theo, bên trong là đồ gỗ, hộp nhỏ, những món đồ chơi khá xinh xắn. “Đây là những thứ thằng bé rảnh rỗi làm ra, không mang về hết, ở ngoài còn mấy thứ, to hơn nữa, lát sau thằng bé sẽ mang đến, biếu tặng Tướng công, Phu nhân, các Lang quân và Nương tử.”
Đỗ thị nhìn thấy những món đồ này rất đáng yêu, vui vẻ nhận: “Dù với thằng bé chỉ là đồ thủ công, nhưng cũng không dễ làm, lại còn phải nuôi thân, đã vất vả rồi.”
“Không phải vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-gai-gian-than/2434536/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.