HOÀNG ĐẾ KHÔNG THỂ THỪA NHẬN RẰNG, NGÀI THÈM MUỐN GHEN TỊ VỚI SỨC SỐNG MÃNH LIỆT CỦA THẾ GIA BIẾT CHỪNG NÀO.
Dù kẻ chủ mưu sau vụ án thư nặc danh kia là ai thì cũng đã mở màn cho cuộc tranh trữ, đưa những cuộc tranh đấu ngầm trước đây ra trước tiệc. Không quan tâm đến mưu phế Thái tử cũng được, muốn được làm Thái tử cũng xong, trước đây đều âm thầm tiến hành, liều mạng để lộ ra là không nên, ví dụ như Tề vương đã bị đày kìa. Qua sự kiện thư nặc danh này, quần chúng không rõ chuyện còn tưởng có người không ưa Tề vương, thay trời hành đạo, nhưng các lão hồ ly đều đã ngửi thấy mùi tranh trữ hết rồi.
Trong chuyện thư nặc danh, mọi người đều có nghi vấn. Năm ấy khi lập Thái tử cũng từng trải qua một màn tranh đấu, chỉ là không trắng trợn như bây giờ thôi, mọi người đều khá kín đáo, cũng như cạnh tranh trên triều vậy. Lúc đó Thừa tướng Ngụy Tĩnh Uyên đã nói với Hoàng đế: Cần lập trữ. Hoàng đế suy nghĩ, thấy cũng đúng. Các đại thần đều tán thành. Sau đó mọi người cùng tranh luận, nói Hoàng hậu không có con trai trưởng, nhưng Hoàng hậu vẫn chưa già, không bằng cứ đợi ít lâu (đúng là miệng quạ đen, nói xong chưa đến hai năm Hoàng hậu lên nóc mất tiêu). Cũng có người nói Hoàng trưởng tử là trưởng, nên lập anh ta. Ngoài ra còn đưa ra một số thí sinh khác, bảo xuất thân của mẹ cao quý, có giáo dưỡng tốt hơn. Tiếp đến triều đình tranh cãi, tiến hành vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-gai-gian-than/2434514/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.