HOÀNG ĐẾ VÀ TRỊNH TĨNH NGHIỆP, ĐỀU BỊ CON GÁI KHIẾN CHO NẪU CẢ RUỘT.
‘Đinh đinh loảng xoảng~’ Âm thanh rất thanh thúy.
Trịnh Diễm đang đánh bạc với Hoàng đế.
Nhũng chuyện tiến cung tố cáo thế này, bạn không thể vừa tiến cung là tố cáo ngay được, phải không? Xem Hoàng đế là NPC, lại còn là một NPC bạn nói gì ngài nghe đấy là một hành động tự sát. Đúng, có thể lợi dụng quyền hành của Hoàng đế, nhưng bạn không thể ‘lợi dụng’ một cách trắng trợn được. Tưởng Hoàng đế là kẻ ngốc à? Có thể lèo lái quốc gia mấy chục năm, xem Hoàng đế, người đã khiến mấy đại gia tộc chết lên chết xuống, là kẻ ngốc, bạn không chột dạ tí nào sao?
Theo Trịnh Diễm, đại khái Hoàng đế cũng hiểu rõ ai đối tốt với ngài, ai không, ai trao đổi đồng giá, ai coi ngài là cục thịt béo tới gặm. Trịnh thị ấy à, trong lòng Hoàng đế là thuộc loại ‘Vật rất có giá’, đối với ngài là những người khá xuất sắc.
Trịnh Diễm luôn cảm thấy, làm người phải để đức, dù tuy rằng lúc nói thế có hơi chột dạ, nàng vừa gài bẫy con Hoàng đế xong đấy thôi. Nói thẳng ra, dưới tình huống không ảnh hưởng đến gốc rễ của mình, tới bây giờ Trịnh thị vẫn luôn vui vẻ song thắng. Loại ý tưởng muốn giữ gìn mối quan hệ tốt đẹp với Hoàng đế thế này, hẳn xuất phát từ nội tâm; nhưng nếu thật sự xem Hoàng đế là một ông chú ông bác bình thường, thì sẽ thua. Cứ vậy mà thành một nửa ông chủ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-gai-gian-than/2434475/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.