Thấm thoắt đã trôi qua 1 tuần, Vân vì chăm chỉ xoa thuốc nên vết thương cũng lành hẳn trong 3 ngày, 4 ngày còn lại, Vân đâm đầu vào tập luyện với cường độ cao, rất nhanh đã nắm rõ tiết tấu với đoàn Andrea, còn phần trình diễn của bản thân coi như đã hoàn chỉnh.
Tối nay buổi hòa nhạc sẽ diễn ra, nhóm Hân đã hạ cánh xuống sân bay từ chiều, cả đám thu dọn qua loa rồi đến nơi diễn ra buổi hòa nhạc, không đến thì không biết, đến rồi mới nhận ra bản thân tụt hậu đến mức nào, Ngọc cảm thán không thôi.
"Ngoài sảnh đã đông vậy rồi, không biết bên trong như nào?".
"Đến lượt mình rồi kìa, nhanh hộ cái!". Hân là người sốt ruột nhất nhóm, tuy vậy cô vẫn ra vẻ điềm tĩnh chán.
Bọn họ ngồi ở ví trí gần trung tâm, cũng coi là vị trí đẹp, cả ba yên tĩnh thưởng thức buổi hòa nhạc còn Hân lại mong chờ phần diễn của Vân hơn. Ngọc vốn không hiểu nhiều về nhạc giao hưởng, mới có tiết mục đầu tiên đã muốn gục lên gục xuống nhưng cô không thể hiện quá rõ ra bên ngoài, chỉ là thi thoảng sẽ che miệng ngáp ngắn ngáp dài.
Nhung thì ngược lại, hai mắt cô ấy sáng lên, thi thoảng sẽ nói thầm vào tai Hân, bình phẩm về bản nhạc. Tiết mục đầu tiên qua đi, đoàn người của Andrea dần ổn định vị trí.
Vân là nghệ sĩ giấu mặt, đoàn của Andrea cũng nhiều người, cô lựa chọn một chỗ khá khuất ánh nhìn rồi ngồi xuống, vừa thấy Vân bước ra, Hân đứng ngồi không yên, ánh mắt vẫn luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-gai-dia-chu/427045/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.