Đêm qua cô đã có một giấc mơ kì lạ, trong mơ bản thân nhìn rất thê thảm, hình ảnh nhanh chóng lướt qua nhưng khi mở mắt thì trời đã sáng, Hân cựa mình thức dậy, ý thức cô mơ màng, đầu óc như một mớ bòng bong Hân đưa mắt nhìn quanh phòng ánh mắt cô mới dần tỉnh táo lại đôi phần. Rõ ràng là vừa mơ thấy nhưng khi tỉnh dậy Hân lại chẳng nhớ rõ mấy chỉ thoáng thoáng nhớ vài chi tiết.
Nhiều tuần trôi qua, hôm nay là cuối tuần, ở nhà cũng chả biết phải làm gì, Hân ôm gối nằm dài trên sofa chọn một bộ phim đang mình đang cày dở, phim vừa mới phát được không lâu thì cô nghe được tiếng chuông điện thoại, gần đây Vân tỏ ra ân cần hẳn, từ bị động chuyển sang chủ động, luôn căn đúng khoảng thời gian cô rảnh rỗi để gọi điện nhắn tin, được người yêu quan tâm như thế cũng thích thật đấy nhưng cô lại muốn em để ý đến sức khỏe của mình hơn.
"Sao sớm thế, em lại không chịu nghỉ ngơi đúng không?". Vân sững sờ nhìn ngó xung quanh theo bản năng rồi lại thấy trong văn phòng chỉ có mình cô mới yên tâm.
Cô nhớ lại quãng thời gian lúc trước sau khi được làm việc lại mình dần có một thói quen đi sớm về muộn, vì không thể cân bằng giữa công việc, yêu đương và chữa bệnh, dù rất mệt nhưng cô không ghét điều đó, vì cô không muốn chị người yêu vừa mới có không lâu lại đòi chia tay vì cô quá bận rộn. Anh Nam vẫn thường xuyên ghé qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-gai-dia-chu/3155716/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.