2.
Khi còn nhỏ, tôi rất hoạt bát nhưng càng lớn tôi càng trầm tính, mặc cảm và bướng bỉnh, ngoài việc học ra thì mái tóc là niềm tự hào bé nhỏ thằm lặng duy nhất của tuổi dậy thì.
Tóc tôi dày và đen, được nhiều người khen mái tóc đẹp.
Ngày đó tan học về nhà, tôi thấy cảnh bố tôi cùng người thu mua tóc dạo ngồi hút thuốc trong sân.
Mắt hắn ta sang lên khi thấy mái tóc của tôi, háo hức nói:"Tóc này chuẩn đét đấy, bán được giá cao đó ông anh".
Hắn đưa cho bố tôi số điện thoại, bố tôi đồng ý.
Ngay cả quyền từ chối tôi cũng không có, mẹ tôi đặt tôi ngồi lên cái ghế đẩu con con.
Mẹ bảo:"Cắt tóc đi còn có thể mọc lại mà. Con không phải ưng mua bộ sách kia à, bán tóc đi rồi mẹ mua cho một bộ".
Đó là một bộ sách kinh điển của TQ, tôi đọc được vài cuốn ở hiệu sách Tân Hoa. Giá chát quá và tôi cũng không muốn mua. Đọc xong chỉ cần ghi nhớ sách trong lòng, không cần mua làm gì.
Tôi im lặng hồi lâu rồi nói:"Mẹ mua cho con cái máy ghi âm đi".
Lúc ấy tôi đạt thành tích rất tốt nên được nhận vào học Trường cấp hai Số 01 thành phố, điểm số rất cao, được miễn học phí & các khoản phụ phí trong ba năm liên tiếp.
Chỉ đến khi đặt chân đến thành phố lớn, tôi mới nhận ra rằng, có rất nhiều người giàu có, trình độ học vấn của họ cũng cao thấp khác nhau.
Tiếng Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-gai-cung-co-the-tro-nen-manh-me/2915859/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.