🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
“CÁC HOÀNG TỬ ĐÃ TRƯỞNG THÀNH, TA MUỐN PHONG VƯƠNG.”

Bị nhéo lỗ tai, đau thì đau, nhưng mà là nỗi đau rất ngọt ngào. Sau đó Trịnh Diễm không chạy mất, tới xoa nhẹ cho chàng, ngửi mùi thơm trên cơ thể thiếu nữ, chẳng những có thể chọt chọt, mà còn gần đến nỗi nhìn thấy…

“Khanh cười gì thế?” Bỗng nhiên trước mặt xuất hiện một ông bác tóc muối tiêu, Trì Tu Chi thầm cả kinh, nhưng trên mặt vẫn tỉnh rụi.

“Rời khỏi kinh mấy tháng nay không được nhìn thiên nhan , nay đã trở về, không khỏi sướng vui.” Trì Tu Chi cẩn thận trả lời.

Đệch! ” Hoàng đế khinh bỉ chửi đổng, “Khanh không tự soi gương xem mình cười ra cái bộ gì, không nhớ con gái người ta mà cười phát ghét vậy được hả?” Dẫu Hoàng đế tin tưởng, nhưng vẫn chưa đến mức quá dở hơi.

Trì Tu Chi cười tủm tỉm: “Bệ hạ thật thánh minh, vì lẽ đó mà gọi là Thánh nhân .”

Khà khà , không đợi nổi nữa hả?” Đã bình định lưu dân xong, tâm tình Hoàng đế vui vẻ hơn nhiều: “Đợi không nổi hả? Nhưng tiếc là A Diễm còn nhỏ, chưa cập kê được~ mà Trịnh An Dân cũng không gả con gái sớm vậy đâu.”

Hoàng đế và bà ngoại chàng, ở chỗ nào đó có điểm giống nhau, đều là lão ngoan đồng .

Trì Tu Chi cố tình không để ý, ra vẻ đàng hoàng: “Ngọc quý trên tay, đương nhiên sẽ luyến tiếc. Tướng công yêu thương A Diễm, thần cũng mừng cho nàng.”

Hoàng đế nhe răng: “ Chậc , vốn muốn giúp cho một tay, nhưng mà hình như có

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-gai-cua-gian-than/4597577/chuong-96.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.