VỖ MÔNG NGỰA MÀ ĐÁNH LUÔN VÀO ĐÙI!
Trịnh Diễm bố trí các phòng cũng khá hợp lý, tòa nhà được chia thành hai nơi trước sau. Nửa khu trước dùng để tiếp khách, phần sau để ở. Chú cháu bốn người ngồi ở bàn tròn trong sân trước, Trịnh Diễm vào nhà bếp đằng sau quan sát một chút, để ba người bọn họ ngồi ở trước uống trà.
Khuôn mặt Trịnh Uyển lộ vẻ khổ sở, bụng nhủ thầm, ngoại trừ nồi lẩu đủ món ngon mà không thể ăn riêng, không chừng em gái lại làm một nồi thật cay để tra tấn cậu nữa kìa. Mà nghe nói cái món ‘xúc xích’ gì đấy, có phải là ăn cmn nội tạng động vật không? Đời này nhiều nhất cậu cũng chỉ mới ăn bao tử thôi, mà đã qua một màn gia công rất nghệ thuật rồi đấy.
Khó lắm mới có một ngày nghỉ, thế mà lại còn gặp phải chuyện xui xẻo này! Cậu không dám ghi hận muội muội, chỉ đành lén lút dùng ánh mắt oán thán Trịnh Thụy không biết bao nhiêu lần. Vừa ghi tên Trịnh Thụy vào sổ nợ, định bụng sau này sẽ bắt đệ đệ nợ cơm trắng, trả thịt tươi.
Chuyện Trịnh Uyển lo lắng không có xảy ra, dù gì Trịnh Diễm cũng là em ruột cậu, không có huyết hải thâm cừu, dùng nồi lẩu uyên ương hai ngăn . Trịnh Uyển có thể yên tâm gắp rau xanh cậu thích, ngay cả đĩa xúc xích trước mặt cũng không bỏ ớt. Chả cần nói gì thêm, có lẽ trước khi xuyên không đã (nhìn người khác) làm, gia vị nguyên liệu được phối rất hợp, bỏ vào lồng hấp để chưng, khiến trạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-gai-cua-gian-than/4597524/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.