Lúc Bảo Bảo kéo Bối Bối đã khôi phục nguyên hình xiêu xiêu vẹo vẹo bơi về rãnh biển nơi ta sống, kéo theo cả một vệt máu tanh màu đỏ sau người, thì ta vừa bối rối lại vừa khiếp sợ.
Trên người Bảo Bảo và Bối Bối được ta biến thành Siren có ma lực của ta, dưới biển ít có sinh vật nào có thể thương tổn được chúng, trừ phi là hắn. Nhưng, sao có thể như vậy được???
Bảo Bảo kéo Bối Bối đã bị thương lên giường rồi buông mình xuống, thân thể mềm nhũn vô lực nhẹ nhàng đong đưa theo dòng nước. Còn miệng vết thương rất lớn trên người Bối Bối thì vẫn đang chảy máu.
Ta nhanh chóng cầm máu cho Bối Bối, giúp nó uống thuốc bổ máu và chữa thương, sau đó tóm lấy Bảo Bảo đang lắc lư như rắn chết để xem xét. Nó lại không sao cả, chẳng qua là bị thoát lực mà thôi.
"Rốt cục là đã xảy ra chuyện gì? Tại sao các ngươi lại bị thương?" Ta lắc Bảo Bảo, muốn biết đến cùng là thế nào.
"Được ròi, được rồi. Xin lỗi đã bạo lực với ngươi như vậy. Chẳng qua là ta sốt ruột quá mà thôi". Ta vừa vuốt ve con cá chình đang cố kháng nghị đó vừa trấn an.
"Bây giờ có thể nói xem có chuyện gì chưa, thưa anh hùng Bảo Bảo vĩ đại?"
"Cái gì? Ngươi nói các ngươi bị một con bé người cá dùng quyền trượng biển khơi gọi sấm sét tới đánh bị thương à?"
Ta cảm thấy mái tóc màu đen như đám rong biển trên đầu ta cũng đang điên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-gai-cua-bien-ca/2972660/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.